Cha con nhà họ Liên ăn mì trong sự hân hoan, bụng ấm áp, lòng cũng ấm áp.
Đỗ Hành cảm thấy đây là bát mì ngon nhất mà anh từng ăn, ăn rất thoải mái, lòng càng thoải mái hơn: "Cảm ơn em, em gái."
Liên Kiều rất chân thật: "Cảm ơn gì chứ, chỉ là bỏ mì vào nấu, không tốn công gì đâu."
Mì cũng không phải cô làm.
Đỗ Hành xuất thân từ gia đình nề nếp, tất nhiên biết làm một bát mì này tốn công như thế nào.
"Canh mới là quan trọng, tốn bao nhiêu tâm tư."
Liên Thủ Chính lưu luyến đặt đũa xuống: "Có con gái thật tốt, mấy thằng nhóc các con chưa bao giờ nấu cho cha một bữa thuốc bổ, một bát mì canh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT