Hốc mắt Tạ Lệ Lệ đều đỏ, vì sao phải ức hiếp cô ta như vậy? “Xin lỗi, tôi sai rồi, cầu xin cô giơ cao đánh khẽ.”
Liên Kiều biểu hiện khoan hồng độ lượng: “Cuối cùng cũng hiểu chuyện, lần sau đừng phạm phải nữa, tôi sẽ nhân từ nương tay, nhưng phạm vào tay người khác thì khó mà nói.”
Mẹ nó, được món hời còn khoe mẽ, Tạ Lệ Lệ rốt cuộc chịu không nổi, nức nở chạy xa.
Khương Khải nhìn sắc mặt người con gái lạnh nhạt, biết rõ không dễ ở chung với cô, đành phải tìm cớ rời đi.
Thấy bọn họ đã đi xa, tầm mắt Liên Kiều quét về phía sau một gốc cây đại thụ, “Người nào? Ra đây đi.”
Hai cô gái nắm tay nhau bước ra từ sau gốc cây.
"Liên Kiều, cậu thật giỏi, hiểu biết nhiều lại còn nói hay, làm cho Tạ Lệ Lệ phải cúi đầu. Cậu không biết cô ta ở trường khó chịu thế nào đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play