Vân Sơn và Vân Chu thị cảm giác như vừa bị tát thẳng mặt, bỏng rát đau đớn. Cuối cùng, họ đã hiểu ra rằng nương thật sự chẳng nể mặt họ chút nào.
La Tử Vi cũng chẳng muốn nhìn hai kẻ đáng ghét này thêm nữa, bèn phẩy tay xua đuổi, giọng mất kiên nhẫn, “Được rồi, ta nói vậy là đủ rồi. Nghe lọt tai thì nghe, không nghe thì cứ coi như ta nói hươu nói vượn. Cứ thế đi, lát nữa làm sạch gà xong cứ để đấy, ta bảo ta tự làm thì cứ để ta tự làm, khỏi cần rườm rà thêm nữa. Ta đói rồi.”
Một tràng nói thẳng thừng khiến Vân Sơn và Vân Chu thị xấu hổ đỏ mặt tía tai, chỉ mong có cái lỗ nào mà chui xuống, trong lòng thấy không thoải mái chút nào.
Rõ ràng, nương đã có ác cảm với vợ chồng họ rồi.
Ban đầu Vân Sơn còn định dùng ba tấc lưỡi để thanh minh cho mình và vợ vài câu, nhưng sau khi thấy nương không chút nể nang mà lột trần mọi thứ, hắn đành khôn ngoan im lặng.
Nếu nói nhiều hơn, e rằng sẽ lộ ra việc lúc nương ngất họ không chịu đi mời thầy thuốc cứu chữa, thứ hành vi tệ bạc của kẻ làm con như thế chỉ khiến người trong thôn khinh bỉ.
Thêm vào đó là chuyện của Vân Tú, nếu hàng xóm nghe phong thanh, thì họ sẽ không còn mặt mũi mà sống ở thôn Thanh Sơn này nữa.
Nghĩ đến đó, Vân Sơn đưa ánh mắt ra hiệu cho Vân Chu thị, cả hai mang theo nỗi lo sợ mà rời đi.
“Khụ khụ…. Tú nhi, ra rót cho nương chén nước.” Sau khi đuổi hai vợ chồng Vân Sơn ra khỏi phòng, La Tử Vi gọi Vân Tú.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT