Vân Cẩm nghĩ đến đây, liếc nhìn phòng của nương rồi bước vào phòng riêng của mình, mở sách ra, cố gắng học tập.
Hắn âm thầm hạ quyết tâm phải thành tài, đem vinh quang trở về cho nương.
La Tử Vi ở trong phòng không thấy Vân Cẩm rời đi, nàng đang cảm động vì sự bảo vệ của Vân Hà, đồng thời bực bội khi nghe Vân Sơn nhắc đến Vân Lãng – người đàn ông đã mất tích không chút tin tức.
Vì vậy, khi nghe Vân Sơn nhắc đến Vân Lãng, nàng giận dữ, ánh mắt sắt bén, lớn tiếng quát Vân Sơn vẫn còn hậm hực, “Câm miệng! Đừng nhắc tới phụ thân ngươi trước mặt ta. Vân Sơn, ngươi làm con mà không biết báo đáp người đã cực khổ nuôi dưỡng ngươi, cưới vợ cho ngươi, thì cái thứ phụ thân đó có đáng để ngươi nhắc tới không?”
“Ơ...”
“Gì, ý gì đây?”
Vân Sơn và Vân Hà đều đứng chết trân, không hiểu sao nương không nghe khuyên can đã đành, lại còn mắng luôn cả phụ thân? Vân Hà dù không hài lòng lắm về phụ thân, nhưng nghĩ đến việc phụ thân biệt tích không rõ sống chết, hắn vẫn không khỏi lo lắng, nên khi La Tử Vi mắng phụ thân như vậy, trong lòng có chút không thoải mái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT