Vân Mộc Xương giận dỗi, bất chợt trượt khỏi ghế, bước nhanh tới trước mặt Chu Long và Chu Hổ, khuôn mặt nhỏ nghiêm lại như người lớn, giọng non nớt nhưng đầy khí khái quát lớn: "Không được mắng bà nội ta, không được mắng bà nội ta. Biểu ca, đến nhà người khác làm khách, phải biết lễ nghi."
Ồ, thằng bé này, xem khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng kia, trông nghiêm trang như tiểu đại nhân, khiến La Tử Vi bật cười khoan khoái.
Quả là vậy, xem ra trong cái nhà này không phải ai cũng là kẻ vô dụng. Đấy thôi, đứa cháu nhỏ này cũng thật đáng yêu.
Trong niềm vui, La Tử Vi bảo Vân Tú bế Tiểu Mộc Xương lên đùi mình, rồi lấy một cái đùi gà khác trong tô, ôn tồn nói: "Nào, cầm lấy. Cái đùi gà này, bà nội thưởng cho cháu. Cháu của bà biết lễ nghĩa, có hiếu tâm, đáng được khen thưởng. Ha ha ha… Từ nay, trong nhà ai làm tốt, ta đều sẽ khen thưởng. Còn ai không có lòng, ta sẽ coi như thứ cặn bã, bảo lăn đi càng xa càng tốt."
Vân Mộc Xương bất ngờ với phần thưởng này, ngơ ngác không dám nhận.
Nhưng sự cám dỗ của cái đùi gà quá lớn, thằng bé đành cầm lấy trong bối rối, nhỏ nhẹ thưa với La Tử Vi: "Bà nội, cháu... cháu có thể chia cho đệ đệ ăn không? Mộc Thịnh và Mộc Thần cũng không mắng bà đâu."
La Tử Vi thấy vậy, lần này thật sự kinh ngạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play