Công việc điều tra bắt giữ triển khai rất suôn sẻ. Sau khi điều tra toàn bộ xe ô tô, Đội trưởng Hoàng phát hiện thấy trong khu dân cư hôm đó có một chiếc ô tô màu đỏ không lái vào trong khu. Mà chiếc ô tô này vừa mới đăng ký vào hệ thống của khu trước khi bộ phận quản lý ô tô tạm dừng công việc vì dịch bệnh. Sau khi đăng ký, hằng ngày chiếc ô tô này đều đỗ trong khu, duy chỉ có tối hôm qua sau khi lái ra ngoài thì không thấy về.
Thế là trinh sát viên liền tiến hành điều tra chủ xe, đồng thời trích xuất video anh ta dắt chó đi dạo trong khu dân cư vào thời gian khác, sau khi đối chiếu hình thể, dáng đi, xác định sơ bộ người này chính là người đàn ông tìm ô tô trong video.
Sau khi xác định được căn hộ mà người đàn ông này cư trú, trinh sát viên bắt đầu hành động bắt giữ. Tất nhiên, khi thấy cảnh sát đứng ở cửa, người đàn ông này lập tức cúi đầu nhận tội. Dù gì cũng đã có những chứng cứ trực tiếp là dấu vân tay và vết chân làm bằng chứng, nên đối tượng tình nghi phạm tội Trương Lực thậm chí hoàn toàn không phản kháng, khai ra luôn.
Theo như tình hình thẩm vấn, gã Trương Lực này vốn là một thanh niên rất dễ bị kích động. Năm nay anh ta 28 tuổi, thân hình rắn chắc, kể từ khi tốt nghiệp đại học, anh ta làm trong ngành du lịch. Sáu tháng cuối năm ngoái, Trương Lực thôi việc ở công ty cũ, tự mở một công ty du lịch, nhưng không ngờ vừa kiếm được chút tiền, mua nhà, mua xe, thì gặp phải dịch bệnh. Ảnh hưởng của dịch bệnh đối với ngành du lịch không cần nói cũng biết, công ty của anh ta phá sản. Hằng ngày Trương Lực đau đầu nát óc vì các khoản vay ngân hàng để mua nhà, mua xe, nhưng không tìm được lối thoát mưu sinh. Trương Lực vô cùng bí bách, đành ngồi trong chiếc ô tô vừa mới mua, còn đi chưa tới một trăm cây số, ngẫm nghĩ sau khi hết dịch liệu có nên bán ô tô đi để quay vòng vốn.
Một giờ sáng, hôm xảy ra vụ án, Trương Lực nhận được điện thoại của một người bạn, nói là muốn đưa anh ta đến gặp một ông chủ, có khả năng giúp công ty anh ta vận hành trở lại. Anh ta hớn hở đi xuống dưới tòa nhà, thì phát hiện thấy đầu ô tô của mình bị một ô tô màu trắng nào đó quệt xước, mà vết xước khá nghiêm trọng. Xe mới bị va quệt sẽ phải sơn dặm, cái xe này không phải là sơn nguyên bản, rất có khả năng vì thế mà bán không được giá, Trương Lực lập tức sôi tiết lên. Thế là, anh ta đi tìm những chiếc ô tô màu trắng, nhanh chóng tìm thấy xe của Lý Xuân. Trương Lực chụp lại số điện thoại liên hệ của Lý Xuân, đầu tiên định đến phòng bảo vệ gọi bảo vệ làm chứng. Nhưng không ngờ phòng bảo vệ đóng cửa, không khóa, bên trong không có một ai. Trương Lực chờ đến mười phút ngoài cửa phòng bảo vệ, vẫn không thấy bảo vệ quay về, trong lòng lại càng bực bội. Cái khu dân cư chết tiệt! Cái loại hàng xóm chết tiệt! Cái loại dịch vụ chung cư chết tiệt! Anh ta mở cửa phòng bảo vệ, bước vào trong, dùng máy điện thoại trong phòng bảo vệ gọi cho Lý Xuân, định chửi cho Lý Xuân một trận. Nhưng không ngờ, điện thoại vừa được kết nối, anh ta đã bị Lý Xuân chửi cho một trận vì nửa đêm còn gọi điện thoại. Trương Lực kìm nén cơn giận, lừa Lý Xuân xuống dưới tòa nhà với lý do cần lái xe ra chỗ khác. Vừa nhìn thấy Lý Xuân ngoạc mồm cằn nhằn trong trạng thái say mèm từ trên tầng đi xuống, anh ta lập tức giơ cây gậy cao su vừa lấy trong phòng bảo vệ lên xông tới đánh Lý Xuân. Hai người đuổi đánh nhau đến tận bể phun nước ở giữa bãi cỏ, Lý Xuân trượt chân ngã, Trương Lực xông lên, ấn đầu anh ta xuống nước. Mày làm xước xe tao, thì tao cho mày uống nước bẩn! Trương Lực nghĩ vậy.
Sau khi cuộc đánh lộn kết thúc, không biết do tác dụng của cồn, hay do mệt quá, Lý Xuân rời khỏi bể phun nước, liền ra bãi cỏ cách đó 10 mét nằm thở. Trương Lực cũng đã mệt, thấy Lý Xuân nằm đó còn ông ổng chửi rủa, liền bước tới đá văng cái điện thoại di động cạnh Lý Xuân ra chỗ khác, cuối cùng hùng dũng rời đi.
Tất nhiên, Trương Lực không thể ngờ được, trận đánh lộn xem chừng không nghiêm trọng đó lại khiến Lý Xuân mất mạng.
“Nghĩ cũng thấy bi ai.” Hàn Lượng nói, “Nếu Phương Viên kịp thời phát hiện ra chồng mình ra ngoài không quay về và đi tìm, thì chỉ cần được cấp cứu, chắc chắn sẽ không tử vong đâu nhỉ.”
“Nếu cấp cứu kịp thời, chắc sẽ không chết.” Đại Bảo nói, “Một người chết, người kia bị xử nặng, đúng là bi kịch.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT