Xác chết đã khô chắc là có mặc quần áo, nhưng trên quần áo đã tích quá nhiều bụi, bụi biến thành đất, khiến toàn bộ thân hình trước mắt trở thành màu vàng đất. Nhưng, gương mặt lộ ra ngoài của người này vẫn có thể nhìn thấy hình thù: Hai hốc mắt sâu xuống. mũi nhô lên, và mồm hơi há ra, đen ngòm.
Cảnh tượng đó, khiến Lâm Đào nhìn thấy liền giật nảy mình sợ hãi cũng là bình thường.
“Bây giờ không sợ rồi chứ?” Tôi vỗ vai Lâm Đào, nói, “Cậu phải cho hai cái vali hành lý này đi trước, vật chứng quan trọng chỉ có thể lấy ở trên vali.”
“Ý cậu nói là dấu vân tay di chuyển xác chết?” Tâm trạng Lâm Đào đã ổn định lại, liền ngồi xuống hỏi, “Dấu vân tay từ mười tám năm trước, DNA tiếp xúc, không thể còn nữa.”
“Không làm, làm sao cậu biết là không còn?” Tôi nói, “Trên vali có bấy nhiêu đất, cho thấy bấy nhiêu năm chưa bị động vào, nếu có thể tìm được dấu vân tay, thì có thể có sức chứng minh. Tớ không bảo cậu tìm dấu giày trong hang, đã là rất nhân từ rồi.”
“Thật hoang đường.” Lâm Đào lẩm bẩm một câu, nhưng vẫn cầm máy ảnh lên chụp rất chăm chú, sau đó mang cái vali đi.
Lâm Đào vừa chui ra khỏi hang, Đại Bảo đã vội vàng khó nhọc chui vào, bảo: “Xác khô à? Chà chà, hiếm thấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play