Sáng sớm hôm sau, các tuyến điều tra tập hợp ở ban chuyên án. Nhóm khám nghiệm chúng tôi mỗi người một việc, làm việc suốt một đêm, cho nên ai nấy đều mệt mỏi bơ phờ. Nhất là Trình Tử Nghiên, hẳn đã kiểm tra camera giám sát cả đêm, hai mắt đỏ quạch.
Trần Thi Vũ không mạnh mẽ nhanh nhẹn như phong cách thường thấy, kẹp cuốn sổ, đi ở vị trí cuối cùng phía sau chúng tôi, đầu cúi thấp, mặt mày ủ rũ, dường như đang suy nghĩ điều gì.
“Anh cứ lấp la lấp lửng, rốt cuộc là thế nào?” Phó trưởng Công an Tiền thấy chúng tôi bước vào liền hỏi luôn.
“Hả? Tôi lấp lửng lúc nào? À, ý anh muốn nói đến chuyện tôi bảo các anh cử người canh Mã Nguyên Đằng chứ gì? Ha ha, chuyện đó có lý do của nó. Lúc trước tôi chỉ nghi ngờ thôi, không có chứng cứ, nên tôi cũng không dám tùy tiện nói bừa. Nhưng chiều hôm qua tôi đã đi hỏi Mã Nguyên Đằng, càng cảm thấy nghi ngờ hơn. Tôi lo rằng chúng tôi đường đột đến hỏi sẽ đánh rắn động cỏ, cho nên đành bảo các anh cử người đến canh. Dù gì tôi vẫn cần một đêm để thu thập toàn bộ chứng cứ.” Tôi nói, “Có điều, bây giờ, tôi thấy cơ bản đã có đủ chứng cứ chứng minh là Mã Nguyên Đằng nói dối. Cũng có nghĩa là các anh có thể chuẩn bị thủ tục tạm giữ hình sự rồi.”
“Cậu ta nói dối?” Phó trưởng Công an Tiền ngạc nhiên, hỏi.
“Lúc đầu tôi cũng thấy không thể hiểu nổi.” Tôi nhún vai nói, “Nhưng, vụ án này đã tiến hành khám nghiệm hiện trường, loại trừ khả năng có người khác vào hiện trường gây án, như vậy chỉ có hai khả năng, khả năng thứ nhất là lời khai của Mã Nguyên Đằng đúng sự thật, khả năng thứ hai là Mã Nguyên Đằng đã nói dối để che giấu chân tướng của sự việc cậu ta mới là hung thủ.”
“Quả nhiên anh đã nghi ngờ Mã Nguyên Đằng! Được, rất mong anh nói rõ chi tiết xem.” Phó trưởng Công an Tiền bỗng nói bằng giọng rất văn vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT