Lâm Đào ngồi xuống, nheo mắt nhìn hồi lâu rồi nói: “Ồ, ngón tay cái bên phải của người này sao không có dấu vân tay?”
Lâm Đào cọ đầu ngón tay cái bằng chiếc bàn chải nhỏ luôn mang theo, vết dầu bám trên ngón cái lập tức bị chải sạch một mảng to. Lâm Đào lại nắn nhẹ ngón tay cái của người chết và bảo: “Này, hóa ra là một miếng băng dán màu da.”
Dứt lời, Lâm Đào giật mạnh một cái, một miếng băng quấn hình mũ bị giật ra.
“Ồ, miếng băng màu da này đã bị dầu làm bẩn, thế mà không nhìn ra.” Tôi nói.
“Trên đầu ngón tay cái của người này, có một vết sây sát rất sâu đấy.” Lâm Đào nói, “Tạm thời không thấy vân tay!”
Vân tay trên cơ thể con người sẽ không thay đổi suốt cả cuộc đời, kể cả da có bị tổn thương, sau khi lành, vẫn sẽ hiện ra hình dạng vân tay ban đầu. Nhưng, tổn thương ở đầu ngón tay của người này là tổn thương mới, da mới còn chưa hình thành, cho nên cũng không thể nhìn ra được hình dạng dấu vân tay.
“Cố tình làm tổn thương ngón tay, xóa mất dấu vân tay?” Đội phó Lưu nói xen vào, “Thế thì dễ giải thích rồi, biết là mình đã để lại dấu vân tay, nên cố tình hủy hoại dấu vân tay, như vậy không phải là anh ta làm, thì còn ai vào đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play