“Vụ án này, có vẻ hoàn toàn không có manh mối gì.” Tôi nói, “Nhưng, những manh mối ít ỏi đó, dường như đều chỉ về một hướng. Thứ nhất, vật đựng đồ dùng tùy thân của nạn nhân phát hiện thấy ở hiện trường là một cái túi Ngũ Lương Dạ. Người nào tiện tay lấy một cái túi, lại lấy cái túi này?”
“Người có tiền?” Đại Bảo hỏi, “Ngũ Lương Dạ đắt thế mà.”
Tôi lắc đầu, nói: “Có loại túi đựng Ngũ Lương Dạ, không phải là có Ngũ Lương Dạ. Thông thường, người có loại túi này, hoặc là người uống Ngũ Lương Dạ, hoặc là người thấy người ta uống xong vứt đi thì nhặt về.”
“Người nhặt rác?” Đại Bảo hỏi, “Thế cậu làm thế nào để biết là kiểu người nào?”
“Cái này thì phải xem điểm thứ hai.” Tôi nói, “Thứ hai, trong tóc người chết có dính than, trong nhà người uống Ngũ Lương Dạ, liệu có than không?”
Đại Bảo hiểu ra, gật đầu.
Tôi nói tiếp: “Thứ ba, loại dây dùng để trói chân tay và miệng người chết là dây nilon màu đỏ, người dùng loại dây này nhiều nhất là người nhặt rác, dùng để buộc đồ phế liệu. Hơn nữa, cách thắt dây của hung thủ rất thuần thục, cho thấy hung thủ thường xuyên phải thắt dây. Thứ tư, bữa tối chỉ có bánh màn thầu, đến cả dưa muối cũng không có.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT