Trong cả quá trình hỏi thông tin, người giúp việc luôn nhấn mạnh sự vất vả của mình. Chị ta nói, chăm sóc một người bị bệnh Alzheimer mệt hơn mười lần chăm sóc một người già bình thường. Nạn nhân nhìn có vẻ ít nói, nhưng đầu óc ông ấy hoàn toàn không minh mẫn, hơn nữa ngày nào cũng tìm cách mở cửa đi ra ngoài. Nạn nhân mấy lần nhân lúc người giúp việc ăn cơm mà lén chạy ra ngoài. Người giúp việc biết ông ấy đi ra ngoài là không thể về được, may mà lần nào cũng nghe thấy tiếng động, chặn được ông ấy lại ở cửa đơn nguyên. Điểm này khiến công việc của chị ta khó khăn hơn rất nhiều, vì cả ngày trong lúc làm việc, phải luôn cảnh giác không để ông ấy ra ngoài, buổi trưa cũng không được nghỉ ngơi, thần kinh luôn rất căng thẳng. Hoàn toàn không nói chuyện được với nạn nhân. Vì hỏi ông ấy bất cứ điều gì, ông ấy đều không bắt được trọng tâm. Ngoài chuyện luôn kể lể về những chuyện vặt vãnh cũ rích từ đời nào, những việc gần đây đều không nhớ được gì. Thậm chí đến phòng vệ sinh trong nhà mình cũng chẳng nhớ được ở đâu, thường xuyên chạy ra chỗ bồn giặt, chổi lau nhà ở ban công để đi tiểu. Người giúp việc đành ra sức rửa bồn và giặt chổi. Còn những chuyện như ăn cơm rơi vãi, cất giấu đồ của mình đi rồi lại không tìm thấy thì nhiều vô kể.
Về tình hình gia đình người chết, chị ta cũng đã được nghe Lưu Lam Anh kể đôi chút. Vì ba năm trước, người chết Lưu Thanh đã từng đi lạc một lần, sau đó được cảnh sát giúp đỡ, Lưu Lam Anh đã tìm thấy ông cụ, sau khi đến bệnh viện khám, phát hiện ông cụ mắc bệnh Alzheimer. Lưu Lam Anh nói với người giúp việc, mẹ mình đã mất từ mười năm trước, còn căn nhà bây giờ là nhà của bố mẹ mình, Lưu Lam Anh chưa mua nhà, cho nên từ trước tới giờ vẫn ở cùng bố và chăm sóc bố luôn. Nhưng khi bố đã mắc bệnh Alzheimer, cứ ra khỏi cửa là không về được nhà, hơn nữa còn đòi ra khỏi nhà suốt ngày, thì buộc phải để ý, giám sát ông cẩn thận hơn. Lưu Lam Anh làm ở một công ty logistics, tính chất công việc là cứ cách một hôm lại đi làm cả ngày một hôm. Nên người giúp việc đến vào ban ngày những ngày Lưu Lam Anh đi làm, thời gian còn lại đều là một mình Lưu Lam Anh tự đảm đương.
Về cô con gái cả Lưu Lạc Anh, người giúp việc nói, chị ta làm giúp việc cho nhà Lưu Lam Anh ba năm, chỉ gặp Lưu Lạc Anh đúng một lần. Vào hai năm trước, khi chị ta hết giờ làm việc rời khỏi nhà Lưu Thanh, gặp ở ngoài cửa, biết người đó là con gái lớn của Lưu Thanh, cho nên lần này để không bị quy trách nhiệm, chị ta đã đưa hình ảnh quay được cho Lưu Lạc Anh. Người giúp việc không ngờ đoạn clip lập tức được Lưu Lạc Anh đưa lên mạng, còn chị ta cũng bị rất nhiều cư dân mạng chỉ trích vì thấy chết mà không cứu, trong lòng chị ta thấy rất bực.
Nhắc đến đoạn clip, người giúp việc dẫn ra đầy lý lẽ. Trước đây đã từng thấy, trên mạng từng ầm ĩ về việc người giúp việc ngược đãi người già. Cho nên chị ta nghĩ, người chết mà chị ta gặp phải này bị bệnh suy giảm trí nhớ ở tuổi già, nếu mình không quay lại quá trình tử vong, rất có khả năng sẽ bị người dân, cảnh sát lầm tưởng là hung thủ giết người, hoặc ít nhất sẽ đoán rằng chị ta ngược đãi ông cụ. Chị ta cho rằng, chính vì trước đây đã xảy ra vụ án như vậy, mình đã nghĩ từ trước, nếu gặp tình hình như vậy, chắc chắn phải có bằng chứng chứng minh là mình vô tội. Bản thân chị ta hoàn toàn không hiểu gì về y học, cấp cứu thế nào? Nếu đã không biết cấp cứu, thì làm sao có thể coi là thấy chết mà không cứu?
Về tính cách, người giúp việc nói Lưu Thanh là một ông cụ hòa nhã, cho dù có quên đến thế nào, vẫn nghe lời chị ta, không dám nói nhiều, có lúc cảm giác giống như một đứa trẻ không hiểu chuyện. Còn cô con gái út của ông cụ Lưu Lam Anh bình thường ít nói, không thích nói ra tâm sự trong lòng. Nhưng tình hình thực tế toàn bộ việc chăm sóc ông cụ mà Lưu Lam Anh phải tự gánh vác khi người giúp việc không đến làm, nghĩ cũng thấy không dễ dàng chút nào. Cô con gái cả Lưu Lạc Anh lại là người nói rất to, vì hôm nay là lần thứ hai gặp cô ta, nên người giúp việc không rõ cô ta là người như thế nào. Nhưng chị ta nhớ rất rõ, lần trước khi Lưu Lạc Anh đến đây thăm ông cụ, ánh mắt đầy sự hắt hủi, hơn nữa đến cũng chỉ là để hỏi về chế độ gì đó ở cơ quan làm việc trước đây của Lưu Thanh, hỏi xong liền đi luôn, không được một câu thăm hỏi nào.
Còn về tình hình lúc sáng sớm hôm đó, người giúp việc nói thế này: Hôm đó là ngày chị ta đến làm, chị ta nấu bữa sáng cho Lưu Thanh, gồm hai cái bánh bao, một quả trứng gà luộc, một cốc sữa. Lưu Lam Anh ra khỏi nhà chưa được bao lâu, người giúp việc phát hiện thấy ông cụ đang ăn bữa sáng dường như có gì đó không ổn, mặt tím tái, cứ xoa cổ mình liên tục. Lúc đó người giúp việc còn hỏi khó chịu ở đâu, nhưng ông cụ không trả lời được bình thường, chỉ nói “mắc, mắc” gì đó. Bỗng nhiên, ông cụ ngã lăn ra đất, nhưng sau đó ông cụ lại tự đứng lên. Người giúp việc biết là tình hình không ổn, liền mau chóng gọi cho 120. Gọi điện thoại xong thấy ông cụ cử động không vững, có vẻ như sẵn sàng ngã lăn ra bất cứ lúc nào. Người giúp việc nói mình đã xem trên mạng không hiểu tình hình thì đừng tùy tiện cấp cứu, nếu không, có lúc sẽ gây ra phản tác dụng. Cho nên, để không phải chịu trách nhiệm, chị ta lấy điện thoại di động ra, quay lại hình ảnh tiếp theo.
Sau khi sự việc xảy ra, người giúp việc đã gọi điện thoại cho Lưu Lam Anh, nhưng không có người nghe máy. Nên chị ta đã lấy điện thoại di động của nạn nhân, gọi cho con gái cả Lưu Lạc Anh. Đấy cũng là lý do tại sao Lưu Lạc Anh có mặt tại hiện trường trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT