Bị vợ mình trừng mắt nhìn Lận Xuyên nhìn quần áo của mình, khá tốt mà, ông ít khi mặc âu phục, nhưng mà sau khi mặc vào cũng không kém chỗ nào, sao vẫn luôn bị trừng?
Được rồi, không chỉ trừng còn nhìn lén.
Trong lòng không khỏi hiểu rõ, đây là nam sắc mà cô nói đúng không.
Ừnm, tuy đã là đôi vợ chồng già, nhưng mà xem ra vẫn thích ông.
Tô Tô rất thích Lận Xuyên mặc âu phục, thường ngày ông ít khi mặc, không khỏi lén lấy di động ra chụp ảnh, còn chụp không ít.
Đương nhiên là chụp trộm, không thể để ông nhìn ra.
Lại không biết, Lận Xuyên có sức quan sát kinh người đã sớm biết rõ.
Sau khi tiệc đính hôn kết thúc, Lận Dịch Nhiên Thường Huy Huy tính là xác lập quan hệ, hai người không cần phải lén lút mà quang minh chính đại hẹn hò, yêu đương bình thường.
Hiện giờ Thường Huy Huy cảm thấy thật ra hẹn hò cũng khá tốt, đó chính là thời gian anh Chiến Chiến tìm cô nhiều hơn, sau đó ngày thường khi hai người ở bên nhau sẽ không còn quy củ như trước đây, anh sẽ chủ động hôn môi cô, còn làm một số chuyện khiến người ta ngượng ngùng.
Nhưng mà không làm tới bước cuối cùng, người đàn ông Lận Dịch Nhiên này kiềm chế rất tốt, đối với cô xem như tôn trọng và quý trọng.
Đối với chuyện này trong lòng người phụ nữ vẫn hiểu rõ mấy phần, dù sao có đôi khi anh ăn đậu hũ của mình mồ hôi đều làm ướt áo sơ-mi vẫn không làm bước cuối cùng, Thường Huy Huy cảm thấy ít nhất anh Chiến Chiến của mình vẫn là quân tử.
Đâu biết quân tử này sớm đã lấy lòng mẹ vợ, sau đó đột nhiên hẹn cô qua, lại thu dọn hành lý của cô.
Thường Huy Huy???
"Anh đã nói rõ với dì Bạch, sau này em ở chỗ này. Sau này hai chúng ta đều ở đây, tuy cách trường học của anh hơi xa, nhưng trên cơ bản khi anh trở về xử lý việc kinh doanh sẽ tới nơi này ở. Sau đó em cũng không cần lo lắng vấn đề ăn cơm, sẽ có dì tới đây thu dọn nhà ở nấu cơm."
"Anh chuẩn bị việc này từ lúc nào." Trời ạ, cô còn chưa định sớm như vậy đã sống cùng với anh.
"Anh đã sớm nói rõ với dì Bạch, nhưng dì nói phải đợi em tới khi em hai mươi tuổi. Cho nên, qua năm mới anh đều chuẩn bị xong."
"Sao anh không bàn bạc với em?"
"Không phải là bây giờ anh đang bàn bạc với em sao, nếu em không muốn đến đây... Vậy anh lại đưa em trở về. Sau đó em về nhà suy nghĩ mấy ngày, lại qua đây?”
"Dù sao, chuyện gì anh cũng phải thương lượng với em, em không muốn bây giờ ở cùng với anh."
"Huy Huy, ít nhất em phải xem một chút phòng anh thiết kế cho em chứ."
Thường Huy Huy suy nghĩ một lát, hình như cũng muốn xem.
Đợi được dẫn đi vào nhìn xong, đây không phải là phòng kết hôn mà cô nói khi còn nhỏ ư?
Một chiếc giường theo phong cách loli, trên giường treo một bức tranh sơn thủy.
Sau đó trên mặt đất đều trang trí kiểu Địa Trung Hải, hiện giờ có vẻ lỗi mode, nhưng mà lúc ấy rất lưu hành.
Vậy mà anh đều nhớ rõ, rõ ràng là hiện giờ đã không thịnh hành thứ này, nhưng cô vẫn thích.
"Ừm, em nhớ rõ đây là căn phòng mà em nói khi học cấp 2."
"Ừm, khi em học lớp 9."
"Anh đều nhớ rõ ư?"
"Đều nhớ rõ."
"Anh Chiến Chiến, có phải anh trưởng thành hơi sớm hay không. Lúc ấy không phải sốt ruột học tập thi đại học sao, sao anh còn có tâm tư nghĩ tới chuyện này." "Chính là nhớ kỹ, còn nghĩ sau này đợi khi em gả chồng anh giúp thiết kế. Sau đó nghĩ, sau này em sẽ gả cho người đàn ông như thế nào. Anh đều suy nghĩ tất cả bạn học nam một lần, cảm thấy bọn họ chỉ khiến em chịu tội."
"." Chuyện này đều nghĩ, một thiếu niên suy nghĩ nhiều như thế ư?
Cô suy nghĩ một lát, nói: "Em nhớ rõ Triệu Hồng Vĩ không tệ, trông còn đẹp trai."
Xem như người tốt thứ hai trong lớp.
"Đúng vậy, nhưng gia đình cậu ta không tốt. Đến lúc đó ngay cả nhà đều không mua nổi để em ở đâu? Ngay cả xe em cũng không mua nổi để em đi xe bus công cộng, như vậy không được." Lận Dịch Nhiên nói.
Anh trai à, anh đang nghĩ gì thế.
"Vậy phú hào họ Lưu thì sao, nhà anh ta chính là rất có tiền."
"Nhà anh ta không phải có tiền, là nhà giàu mới nổi. Hơn nữa gương mặt anh ta thật sự quá xấu, còn là trai thẳng, dường như tất cả sinh viên nữ vì tiền của anh ta mới ở bên anh ta. Cộng thêm thích sỉ nhục phụ nữ, người đàn ông như vậy nếu em không nhiều tiền hơn anh ta, như vậy anh ta sẽ khinh thường em cả đời."
Là đàn ông, anh phân tích thói hư tật xấu của đàn ông rất rõ ràng.
Thường Huy Huy thật sự phục, nói: "Vậy Dương Đại Quang thì sao? Có tiên, lớn lên trông cũng không tệ, còn không thẳng."
"Đầu óc tên kia không thông minh, học tập luôn đứng cuối, sau này cũng là người không thể dựa vào."
"Cho nên trong đám người mà em quen, chi có anh là đáng giá dựa nhất sao?"
"Đúng vậy, anh suy nghĩ rất lâu, phát hiện anh trông không tệ, học tập cũng khá tốt, gia đình cũng tốt, cũng không là trai thẳng, không có thành kiến đối với phụ nữ, đối với em càng không có, cho nên vẫn là anh cưới thì hơn."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT