Mẹ Lận thở dài, trăm phương nghìn kế mới có thai lúc này lại không còn, nhưng mà não tử vong là sao đây, người chưa chết ư?
"Lận tiên sinh, chúng ta cần thương lượng một chút, cậu hi vọng cô ấy tiếp tục sống, hay là..."
Ông ta không nói hết câu, nhưng mà Lận Đông Hà hiểu được.
Trong lúc nhất thời anh ta chưa biết phải lựa chọn thế nào, nên nói: "Có thể lựa chọn duy trì sinh mệnh của cô ta trước không?”
"Có thể, nhưng chúng tôi không đảm bảo được cô ấy có thể sống tới khi nào."
"Ừm."
Mẹ Lận nghe không hiểu lắm, trở về lập tức nói với con trai và con dâu.
Tô Tô kinh ngạc cảm thán, vậy mà nữ chính không chết chỉ não tử vong, ý chính là muốn giữ cô ta tiếp tục ở lại thế giới này ư, vậy nam chính làm sao bây giờ?
Thật ra não tử vong không khác gì tử vong như thông thường, chẳng qua còn có cái tưởng niệm.
Nếu Lận Đông Hà muốn nuôi cô ta tiếp, vậy anh ta vĩnh viễn là đàn ông có vợ, đến lúc đó muốn tìm người phụ nữ khác rất khó. Nhưng ma muốn quyết định nữ chính tử vong, vậy thì thật sự làm khó anh ta.
Mà Lận Xuyên cũng không đánh giá người khác, anh im miệng không nói câu nào, chỉ quay đầu đi tìm y tá rút kim truyền.
Chỉ một lát sau Tống Lão Tam dẫn theo bạn gái mới tới đây thăm Tô Tô, sau đó bọn họ vốn quan tâm một chút Tần Duyệt Duyệt thế nào, không ngờ tới không khác gì đã chết.
Chỉ có điều Lận Đông Hà rất phản cảm đối với anh ta, vì thế chỉ tới đây thăm Tô Tô.
Tô Tô nói: "Đây là chuyện ngoài ý muốn."
Hay là tử kiếp.
Nhưng mà Tống Lão Tam trong sách chắn thay cô ta thì không sa, sau này sự nghiệp cũng thuận buồm xuôi gió tương đối thuận lợi.
Nhưng lần này Tống Lão Tam che chở bạn gái mình không đi đỡ cho cô ta, chỉ sợ vận may của nữ chính đã cạn.
Không thể nói là vì cô ta chết nhẹ nhàng thở ra, nhưng mà cảm thấy thứ vẫn luôn đè nặng trên ngực cô đã buông lỏng, Tô Tô có loại ý nghĩ cuối cùng mình cũng được giải thoát.
Không biết loại ý nghĩ này từ đâu mà đến, nhưng rõ ràng là thể xác và tinh thần đều nhẹ nhàng hơn nhiều.
Nhưng mà còn phải ở lại bệnh viện thêm mấy ngày, sau đó không thể cử động thật buồn bực.
Mà Lận Xuyên ở bên cô một lát thì đi rửa xe, trên xe đều là máu.
Cũng may anh là người tham gia quân ngũ đã nhìn quen với cảnh tượng như thế, cho nên không hoảng sợ chút nào.
Đến bộ đội đổi xe, tiếp tục ở bên vợ mình.
Mà lúc này Lận Đông Hà đã để Tần Duyệt Duyệt ở viện, mình thì tiếp tục làm việc.
Nếu không còn có thể thế nào, vẫn luôn ở bên cô ta ư?
Ngoài ý muốn lần này không thể hoàn toàn trách anh ta, cho nên Lận Đông Hà không áy náy quá nhiều.
Nói cách khác, kết cục này của Tần Duyệt Duyệt người duy nhất đau lòng cũng không để bụng như thế, cho dù cô ta nằm ở bệnh viện cũng không khác øì người chết.
Tô Tô ở bệnh viện ba ngày cuối cùng xuất viện, tuy cô không thể cử động mạnh nhưng vẫn tích cực gia nhập trong hàng ngũ làm xưởng.
Lại qua một năm, cuối cùng nhà xưởng của cô cũng xây xong, hơn nữa mười chiếc di động sản xuất ra được bày trước mặt cô.
Lúc này cô sắp sinh, cô cầm di động nhìn trái nhìn phải tương đối thích.
Cô đưa cho Lận Xuyên một cái, mình để lại một cái, như vậy cuối cùng cũng có điện thoại liên lạc.
Lại cho Lận Sơn một cái, cậu ta đang học đại học là đối tượng tuyên truyền rất tốt.
Sau đó lại cho cha Lận mẹ Lận một cái, trong nhà không lắp di động.
Đương nhiên còn phải cho Tống Lão Tam và Lận Đông Hà còn có Lận Hải một cái, ba đối tác hàng năm chia hoa hồng không ít cho cô.
Mà Tống Lão Tam dùng xong tương đối thích, lập tức mua cho vợ mình một cái.
Hiện giờ một chiếc di động chỉ hơn 5000. cho nên anh ta có thể mua được.
Bên Bạch Linh Linh cũng phải cho một cái, còn phải tặng cho Đàm Phong Tường và vợ của anh ta.
Vừa chia là chia hết sạch, sau đó đợi dây chuyền sản xuất dần đi vào quỹ đạo, cả nước cũng bắt đầu toàn dân đều có di động liên lạc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT