Ngay cả Lận Đông Hà cũng không ngờ tới hai người phụ nữ như Tô Tô và Bạch Linh Linh lại làm việc nhanh nhẹn như thế, anh ta cũng chạy đông chạy tây, ngay cả ăn ở đều ở nhà máy, chưa tới nửa tháng nhà máy của bọn họ đã xử lý ổn thỏa.

Ba người đứng trước cửa đều cảm thấy như đang nằm mo, lợi hại nhất là Bạch Linh Linh người ta có quan hệ, tên nhà máy đều đã đặt xong.

Bởi vì là ba người cùng nhau làm, cho nên tên là xưởng giấy Phẩm VỊ.

Khi cô ấy đăng ký đều tính các loại khăn giấy vào, cho nên sau này bọn họ muốn mở rộng nghiệp vụ cũng được.

Đợi nhà máy xử lý xong thì cần nhân viên, nhưng mà phải dùng máy móc sản xuất sản phẩm trước mới được.

Chuyện này cần Lận Xuyên giúp đỡ, anh tìm một đám anh em tới đây, mọi người vừa lắp ráp máy lại vừa suy nghĩ sản xuất, kết quả vậy mà làm ra được lô băng vệ sinh không đủ tư cách lắm đầu tiên.

Bạch Linh Linh cảm động tới mức suýt khóc, nói: "Tôi cảm thấy thứ này có thể dùng được, hay là chúng ta chia nhau đi?”

"Tự cô dùng đi, tôi còn mấy tháng thanh nhàn nữa." Tô Tô lập tức xua tay, thật ra bán thành phẩm dùng khá tốt, nhưng cô thật sự không cân.

Đồ trong ba lô sẽ lặp lại, cô có thể dùng mấy thứ bên trong.

Nhưng mà lần này kéo người tới, vừa vặn giữ lại ở nhà ăn cơm.

Lúc trước nói mời chiến hữu của Lận Xuyên ăn cơm vì làm nhà máy vẫn luôn kéo dài tới hiện giờ, mùa hè dùng hai bàn dài, đặt quạt điện ở giữa thổi, cũng khá tốt.

Nhưng mà Tô Tô rất khiêm tốn, tuy làm nhà xưởng nhưng không để người khác biết.

Hơn nữa nhà xưởng này chủ lực là Lận Đông Hà, một mình anh ta gánh hai trách nhiệm xưởng trưởng và cổ đông.

Mà hai bọn họ là cổ đông cộng thêm đầu tư, đương nhiên cũng có công lao rất lớn.

Mới đầu Bạch Linh Linh chỉ nghĩ mình cũng rảnh nên xây nhà xưởng, nhưng hiện giờ lại cảm thấy vô cùng thỏa mãn, bởi vì mình làm xong chuyện lớn.

Lận Đông Hà lại nghĩ tới vấn đề làm thế nào mở rộng sản phẩm ra ngoài, đương nhiên còn cần mời công nhân cho nhà xưởng.

Đôi mắt Tô Tô đột nhiên sáng lên, hỏi Lận Xuyên:

"Anh nói xem, không phải bộ đội có một ít quân tẩu theo tới đây sao, bọn họ có hứng thú tới nhà máy làm việc không?"

"Tô Tô, em thật sự nguyện ý mời các chị dâu sao?" Lận Xuyên có chút kinh ngạc hỏi.

"Đương nhiên, làm sao thế, bọn họ coi thường công việc này à?" Deu đã có đơn vị chính quy, đương nhiên chướng mắt công việc làm công cho người khác.

"Không, không phải, rất nhiều chị dâu nhàn rỗi muốn tìm việc làm. Nếu chị có loại suy nghĩ này bộ đội chúng em phải cảm ơn chị mới đúng, cho các chị dâu một cơ hội."

Một chiến sĩ lập tức nói.

Một người khác cũng nói: "Vợ em còn đang ở nhà ấy, chị dâu nguyện ý ngày mai em dẫn cô ấy tới đây làm."

"Vậy thì cảm ơn, bọn họ tới chúng tôi chắc chắn sẽ hoan nghênh."

Tô Tô không ngờ tới mọi người lại nhiệt tình như thế, đều có chút không kịp thích ứng.

Mà Lận Đông Hà cũng không ngờ tới, một câu của Tô Tô đã giải quyết được vấn đề.

Cô đúng là phúc tỉnh của mình.

Tuy nhà máy còn chưa có lợi nhuận, nhưng nhanh như vậy đã hoàn thành nhà máy khiến anh ta vô cùng vui vẻ.

Trước mắt phải xem sản xuất.

Nhưng mà nhà xưởng hiện giờ phải dựa vào Lận Đông Hà, bởi vì Tô Tô và Bạch Linh Linh đêu có công việc chính thức, bọn họ không thể tới bất cứ lúc nào.

Nhưng mà đám quân tẩu tới đây rất nhanh, Lận Đông Hà tìm hỏi một lát lập tức chọn năm người bắt đầu làm việc.

Ngày khởi công tương đối bận rộn, còn phải dạy bọn họ dùng máy móc, còn phải tự mình bận sữa sang lại đồ, Lận Đông Hà đều bận tới choáng váng.

Nhưng mà không ngờ tới lúc này Lận Hải tới đây, cậu khoác túi nói:

"Em tới báo cáo, đây cũng là nhà máy của chị dâu em nên phải giúp trông coi. Hơn một ngàn tệ, không thể ném đá xuống sông."

Đúng vậy, trong đầu tư Tô Tô bỏ ra nhiều nhất, cô hoàn toàn tin tưởng nam chính có thể làm ra sự nghiệp lớn cũng không có tâm tư riêng.

Lận Đông Hà dở khóc dở cười nói: "Đúng vậy đúng vậy, vậy còn phải cảm ơn cậu."

Vốn di có chút coi thường Lan Hải, cậu ngay cả chỉ huy đều không có kinh nghiệm thì giúp đỡ kiểu gì?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play