Nghe thấy câu này Tô Tô mới yên tâm, cô vỗ ngực mình nói: "Làm tôi sợ muốn chết."
Vị lãnh đạo kia mới kinh ngạc hỏi: "Hóa ra là gia đình quân nhân sao?"
"Đúng vậy, chào ông, tôi tên là Tô Tô." Tô Tô mới đóng cửa di vào, bởi vì vừa rồi bị dọa sợ hãi, giọng nói đều hơi run run.
"Quân tẩu không dễ dàng." Nhìn tiểu đồng chí người ta xem, sắc mặt đều thay đổi.
Ông ta vội vàng ra hiệu cho cảnh vệ bên cạnh lấy ghế cho cô, nói: "Đồng chí Tô đúng không, tới đây ngồi xuống nói chuyện."
Xem ra thân thiết hơn vừa rồi nhiều.
"Vâng." Tô Tô cố gắng khiến mình ổn định, sau đó nhìn lãnh đạo kia nói: "Không biết ngài có chuyện gì?"
Lão lãnh đạo nhìn thoáng qua Tô Tô từ trên xuống dưới, nói: "Chồng của cô phục dịch trong bộ đội nào?"
Tô Tô nhìn lãnh đạo này một lát lập tức biết lai lịch của ông ta không nhỏ, hơn nữa bộ đội của chồng mình cũng không phải là bí mật gì.
Nhưng cô vẫn nhìn thoáng qua hiệu trưởng Quan, chỉ nghe ông ta nói: "Không sao đâu, cho dù thế nào ông ấy cũng là anh cả của tôi, không phải là nhân vật khả nghỉ gì."
Hóa ra là cha của nam chính, chẳng trách nhìn có khí thế như vậy.
Có thể nói người đàn ông này là đỉnh điểm của bộ sách này, không có người nào có thể lướt qua ông ta.
Không ngờ tới vậy mà mình gặp được lão đại như thế, cô lập tức nói: "Chào ông, chồng tôi phục dịch trong bộ đội XX, tên của anh ấy là Lận Xuyên."
"Là tên nhóc Lận Xuyên sao? Không ngờ tới cậu ấy có thể cưới được một nàng dâu xinh đẹp như cô, diễm phúc không tệ." Lãnh đạo Quan cười ha ha hai tiếng, xem ra vô cùng quen thuộc đối với Lận Xuyên.
Trong sách không nhắc tới phân đoạn này, Tô Tô có chút ngây ngốc.
"Như vậy thì tốt rồi, vốn đang định trải qua thẩm tra, nhưng mà cô là người nhà của quân nhân còn là vợ của tên nhóc kia thì phân đoạn tiết kiệm được nhiều." Sau khi ông ta nói xong thì hiệu trưởng Quan nói: "Em sớm đã nói không có vấn đề gì mà."
?
Vẻ mặt Tô Tô lờ mờ, hoàn toàn không biết các lão đại đang chơi trò bí hiểm gì.
Hiệu trưởng Quan cũng nhìn ra được mê mang của cô, sau đó nói có bạn bè quốc tế sắp tới quân đội thành phố X giao lưu phương diện học thuật, nhưng mà bên quân đội thật sự không có người tài ba có thể sử dụng tiếng Anh giao lưu với những người bình thường.
Cho dù có cũng không đủ, đoàn giao lưu lần này có khoảng bốn năm chục người, ít nhất cần bốn năm phiên dịch.
Cho nên bọn họ không có cách nào đành phải tới đại học nhìn xem, mà đại học của bọn họ chỉ có thể phái giáo viên như Tô Tô làm phiên dịch.
Tô Tô nghe xong lập tức cười nói: "Đây là chuyện tôi nên làm, chỉ cần các ông cần có thể gọi tôi tới bất cứ lúc nào."
Lãnh đạo Quan không ngờ tới một cô nhóc sẽ đồng ý nhanh như thế, vì thế nói:
"Nhưng mà nội dung giao lưu lần này đều phải bảo mật hết, cô cần ký hợp đồng giữ bảo mật."
"Có thể. "
Tô Tô không do dự đồng ý ngay, ý nghĩ của cô vô cùng đơn giản.
Lão đại không thể đắc tội, có thể giúp đỡ, nếu sau này nam chính và nữ chính muốn đối phó Lận Xuyên cô có thể vì anh cầu tình gì đó.
Nhưng mà không ngờ tới vậy mà lãnh đạo Quan kinh ngạc cảm thán: "Tôi muốn biết Lận Xuyên cưới được cô gái sảng khoái như cô từ đâu thế. "
Người khác nghe đều do dự sợ hãi, nhưng mà cô lại đồng ý nhanh như thế.
Không thể không nói, cô gái hoạt bát như thế ông ta rất thích.
"Anh ấy.. Nhặt tôi từ trong núi vê." Tô Tô cười xoắn ngón tay nói.
Lãnh đạo Quan kia càng kinh ngạc, cho dù thế nào cũng bảo cô gái nhỏ người ta nói chút chuyện kết hôn xong mới đuổi hiệu trưởng Quan rời đi sau đó ký hợp đồng bảo mật.
Đương nhiên, chuyện đến bộ đội làm phiên dịch không cần bảo mật, cần bảo mật là những chuyện cô phiên dịch ở trong đó.
Tô Tô đọc hợp đồng bảo mật một lần, sau đó nhanh chóng ký tên lên.
Kế tiếp lãnh đạo Quan nói đợi đoàn giao lưu tới đây sẽ phái người tới đón, đến lúc đó phải đi khoảng hơn mười ngày, bên trường học thì phải dừng công tác.
Đương nhiên là hiệu trưởng Quan đồng ý, trong trường học còn có giáo viên tiếng Anh khác, nhưng khẩu ngữ không được tốt.
Đến lúc đó ông ta bảo người đó kiên trì dạy một thời gian là được, dù sao Tô Tô đã sắp xếp xong chương trình học.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT