Trong cảm nhận của Hoài Thi, thì Alpha đỉnh cấp và Omega đỉnh cấp nhất định phải ở bên nhau. Cung Trầm và cậu ta, là gen ưu tú trong Alpha và Omega. Chỉ cần kết hợp, thì kia quả thực chính là duyên trời tác hợp, thượng đế mệnh định.

Tuy rằng gia thế cậu ta kém hơn so với Cung Trầm, nhưng luận phẩm hạnh, bộ dáng, thành tích...... thì cậu ta hoàn toàn xứng đôi Cung Trầm.

Cung Trầm cái gì cũng tốt. Gia thế, bộ dáng, gen, thành tích...... Mọi thứ đều cực kì hoàn mỹ.

Nhưng duy độc phẩm vị lại có vấn đề.

Hờ hững đối với Omega đỉnh cấp là cậu ta, lại 'vẻ mặt ôn hoà' đối với một Beta cấp thấp. Bất kể Hoài Thi nghĩ như thế nào, thì cậu ta cũng chẳng có cách nào hiểu được.

Mà càng hoang đường chính là, nếu cậu ta muốn tiếp cận Cung Trầm, thì một Omega đỉnh cấp như cậu ta cần phải giả dạng làm một cái Beta ở trước mặt một Beta cấp thấp khác, thì mới có thể đạt được mục đích.

Hoang đường.

Nhưng Hoài Thi tin tưởng, chờ thêm một thời gian nữa, Cung Trầm tự nhiên sẽ 'quay đầu là bờ'. Tuy rằng trong lòng sớm đã phiền chán Bồ Dao Tri đến cực điểm, nhưng cậu ta còn cần Bồ Dao Tri làm môi giới để cậu ta kéo gần quan hệ với Cung Trầm.

Cho nên, vừa đến buổi chiều, còn không chờ Bồ Dao Tri tự tìm tới cửa, thì Hoài Thi đã tự chủ động tìm qua đó. Vẻ mặt mang theo áy náy, Hoài Thi đứng ở trước mặt Bồ Dao Tri, cúi đầu, thanh âm hạ xuống.

Cậu ta nói dối mặt không đổi sắc: "Thực xin lỗi Dao Tri, hôm qua nhà tôi xảy ra một chút việc, cho nên buổi sáng tâm tình không tốt lắm. Lúc nói chuyện có chút không tốt...... Tôi xin lỗi cậu, cậu đừng để ý nhé."

Đại mỹ nhân đẹp như vậy chủ động xin lỗi cậu, Bồ Dao Tri thụ sủng nhược kinh, vội vàng hoảng loạn mà xua tay.

"Không, không sao đâu!" Bồ Dao Tri cười ngây ngốc, sau đó cực kì ngượng ngùng mà vò đầu, "Mình...... mình còn tưởng rằng là buổi sáng mình nói sai gì rồi, không cẩn thận chọc bạn tức giận......"

Hoài Thi cười tủm tỉm nói: "Vậy chúng ta bây giờ tính là hòa hảo rồi nhé!"

Bồ Dao Tri không chút do dự gật đầu.

Bồ Dao Tri: "Ừ!"

Thuận lợi giải quyết 'phiền toái nhỏ' xong, Hoài Thi nhìn đồng hồ, kế tiếp thanh âm ôn nhu như nước nói: "Thời gian không còn sớm nữa, sắp phải đi học rồi. Tôi về lớp trước đây nhé."

Bồ Dao Tri lại gật đầu lần nữa, sau đó vui vẻ mà vẫy vẫy tay với Hoài Thi.

Hoài Thi cười xoay người, sau khi xoay người thì tươi cười hoàn toàn biến mất. Hoài Thi đi rồi, không bao lâu sau, thì Cung Trầm đến trường học.

Nhưng lần này không quá giống với trước đây. Lần này, chỉ thấy trên tay Cung Trầm, thế nhưng xách theo một chiếc hộp được đóng gói tinh mỹ.

Trong chớp mắt Cung Trầm xách theo chiếc hộp kia xuất hiện, thì mọi người trong lớp học đồng loạt không hẹn mà cùng nhìn về phía hộp quà nhỏ trên tay Cung Trầm kia.

Ánh mắt mọi người sáng quắc, đầy mặt viết hai chữ tò mò. Cung Trầm xách theo hộp quà nhỏ, bước chân ở trước bàn Bồ Dao Tri ngừng lại hai giây. Hắn tùy tay ném một cái.

Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và Wordpress ALice's House.

Sau khi tiện tay ném hộp quà nhỏ trong tay ở trên mặt bàn Bồ Dao Tri xong, thì Cung Trầm liền xoay người, mặt không cảm xúc mà ngồi vào chỗ của mình. Nhìn trên mặt bàn đột nhiên nhiều ra một hộp quà nhỏ, Bồ Dao Tri không khỏi mờ mịt mà quay đầu lại.

Ánh mắt mịt mờ, vẻ mặt khó hiểu: "Bạn học Cung Trầm ơi......?"

Cung Trầm cũng không quay đầu lại, vẻ mặt trước sau như một lạnh nhạt xa cách: "Giữa trưa thợ làm bánh làm quá nhiều điểm tâm ngọt."

Bồ Dao Tri há miệng, ánh mắt có chút mờ mịt. Chợt, cậu quay đầu lại, không hiểu ra sao mà nhìn về phía hộp quà trước mặt. Cậu cẩn thận duỗi tay, mở nó ra.

Sau khi mở ra, xuất hiện ở trước mắt cậu, là điểm tâm ngọt mà cậu chưa từng gặp qua. Bộ dáng điểm tâm tiểu xảo, nhan □□ người.

Chỉ bề ngoài không thôi, cũng đã đủ để khiến cho người ta không khỏi nước miếng chảy ròng.

Bạn học xung quanh đang quay đầu lặng lẽ vây xem, sau khi nhìn thấy điểm tâm ngọt ở trong hộp xong, không khỏi lén lút nuốt nước miếng, nước miếng chảy ròng.

Cùng lúc với nước miếng chảy ròng, trong lòng không khỏi cảm thấy cực kỳ hâm mộ. Buổi sáng hình ảnh Cung Trầm giảng đề cho Bồ Dao Tri bọn họ cũng đều thấy được.

Buổi sáng giảng đề.

Giữa trưa lại cho điểm tâm ngọt.

Làm bạn cùng bàn với Cung Trầm, vậy cũng quá tuyệt vời rồi đấy. Mọi người trong lớp cực kỳ hâm mộ, nhưng trong lòng cũng tràn đầy ghét hận.

Cùng với ghét hận, trong lòng bọn họ cũng không khỏi theo đó mà sinh ra một chút thất hành.

Bởi vì tất cả mọi người đều rõ ràng, Bồ Dao Tri bất quá chỉ là một Beta cấp thấp đầu óc vụng về, diện mạo bình thường, gien cũng bình thường đến cực điểm mà thôi.

Mà Cung Trầm chính là một Alpha đỉnh cấp.

Bồ Dao Tri có tài đức gì, lại dựa vào đâu mà có thể được Cung Trầm ưu đãi như thế? Chỉ bằng vào cậu ta là bạn cùng bàn với Cung Trầm à?

Trong mắt những người khác, Alpha đỉnh cấp như Cung Trầm này ưu tú đến quả mức có thể nói là hoàn mỹ. Trình độ ưu tú đến bất cứ kẻ nào cũng đều không thể đạt tới, khiến tất cả mọi người không khỏi kính ngưỡng.

Mà Bồ Dao Tri, chính là một con rệp chướng mắt mỗi ngày đi theo phía sau Cung Trầm—— khiến người chán ghét.

Có Bồ Dao Tri ở đây, lại thêm độ cao không khác gì thần của Cung Trầm, tất cả tức khắc trầm xuống không ít.

Bên kia.

Nhìn điểm tâm trước mắt, Bồ Dao Tri rất thụ sủng nhược kinh.

"Cho, cho mình sao?" Cậu quay đầu nhìn về phía Cung Trầm, thật cẩn thận mà hỏi.

Cung Trầm trả lời vẫn giống như lúc thường, ngắn gọn lại lạnh nhạt.

"Ừm."

Bồ Dao Tri cực kì kinh hỉ.

Nhưng mà.

Trong lúc hân hoan nhảy nhót, thì trên mặt cậu lại không khỏi bắt đầu buồn rầu.

"Nhưng mà...... Mình chưa từng tặng cho bạn học Cung Trầm bạn thứ gì hết......" Bồ Dao Tri vẻ mặt buồn bực.

"Không cần." Cung Trầm lời ít mà ý nhiều.

Cung Trầm dứt lời, thì chuông đi học liền vang lên. Giáo viên mang theo giáo án đi lên bục giảng. Thấy thế, Bồ Dao Tri một ngụm còn cũng còn chưa kịp ăn, vội vàng đóng hộp lại lần nữa, sau đó nhét vào hộc bàn lại.

40 phút sau. Hết tiết học.

Tới lúc nghỉ giữa tiết, Bồ Dao Tri gấp không chờ nổi mà lấy hộp đồ ngọt vừa nãy bị mình nhét vào trong hộc bàn kia ra. Mới vừa lấy hộp đồ ngọt ra, thì vừa vặn, Hoài Thi lại đây.

Sợ quan hệ giữa hai người bởi vì chuyện buổi sáng bắt đầu trở nên xa lạ, đương nhiên chính yếu vẫn là bởi vì Bồ Dao Tri vẫn còn hữu dụng đối với Hoài Thi, cho nên hết tiết một, Hoài Thi liền tìm tới đây.

Đi vào lớp chỗ Bồ Dao Tri ngồi, Hoài Thi vừa nhấc mắt, liền liền thấy được hộp đồ ngọt bắt mắt ở trước mặt Bồ Dao Tri.

Hoài Thi ngẩn ra.

Bởi vì ở trên hộp đồ ngọt, thình lình có in logo thiếp vàng của Cung gia khiến mọi người trong thành phố S không thể quen thuộc hơn.

...... Là Cung Trầm cho sao?

Không thể nào.

Cung Trầm đã đối tốt với tên Beta hạ tiện kia đến mức độ này rồi sao? Hoài Thi nửa tin nửa ngờ mà đi lên trước, đến trước bàn của Bồ Dao Tri, liền đứng yên.

Hoài Thi ôn nhu cười cười với Bồ Dao Tri, chợt nhẹ giọng hỏi: "Dao Tri, điểm tâm ngọt này thoạt nhìn rất ngon, là cậu mua sao?"

Bồ Dao Tri lắc đầu.

Chỉ thấy cậu cười khà khà, sau đó có chút ngượng ngùng nói: "Là bạn học Cung Trầm cho mình đó......"

Tuy rằng Hoài Thi đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng sau khi nghe được những lời này xong, thì vẻ mặt của cậu ta, vẫn tránh không khỏi vặn vẹo một cái chớp mắt.

Một Alpha đỉnh cấp như Cung Trầm, vì sao phải đối tốt với một Beta cấp thấp như Bồ Dao Tri như vậy??

Hoài Thi thật sự là không thể hiểu được. Chẳng lẽ, Cung Trầm đối với tên Beta cấp thấp này......?

Không.

Không có khả năng.

Vậy cũng quá ly kỳ rồi.

Vẻ mặt Hoài Thi chỉ vặn vẹo trong một cái chớp mắt, rất nhanh liền khôi phục tự nhiên.

Cậu ta nhẹ nhàng che miệng, ra vẻ kinh ngạc nói: "À, thì ra là bạn học Cung Trầm cho cậu sao? Thật tốt quá, thật hâm mộ, điểm tâm ngọt này thoạt nhìn thực sự rất ngon."

Hoài Thi chẳng qua là thuận miệng vừa nói mà thôi.

Cậu ta là Hoài gia tiểu thiếu gia, gia cảnh tuy rằng không bằng Cung Trầm, nhưng cũng xem như rất là giàu có. Những thứ như điểm tâm ngọt này, cậu ta đã sớm ăn chán rồi.

Không nghĩ tới.

Sau khi Bồ Dao Tri ở nghe được những lời này của Hoài Thi xong, không chút nghĩ ngợi, liền duỗi tay đẩy hộp đồ ngọt trước mặt mình về phía trước.

Cậu nhiệt tình nói: "Hoài Thi (*) bạn muốn ăn không? Mình chia cho bạn một nửa nè!"

(ALice: Chỗ này trong QT để là "Dao Tri" nhưng theo đúng mạch truyện, thì chỗ này phải là Hoài Thi mới đúng, nên mị sẽ sửa lại nhé.)

Trong lòng Hoài Thi cười nhạo, trong mắt cũng toàn là khinh thường. Cậu ta lại không phải chưa từng ăn qua, cũng chỉ có Beta cấp thấp như Bồ Dao Tri chưa từng ăn qua mà thôi.

Hoài Thi trong lòng trào phúng, nhưng ngoài mặt không hiện. Sau khi nghe được những lời này xong, Hoài Thi cười nhạt mang theo ôn nhu, chuẩn bị lên tiếng cự tuyệt.

Hoài Thi: "Không......"

Không cần.

Hoài Thi mới vừa mở miệng nói được một chữ, liền bị Bồ Dao Tri cắt ngang. Câu nói vừa rồi của Bồ Dao Tri kia hoàn toàn là buột miệng thốt ra, nhưng sau khi nói xong cậu lại đột nhiên nhớ ra cái gì.

Nhớ tới buổi sáng bạn học Cung Trầm và Thi Thi có xảy ra mâu thuẫn, trên mặt cậu tức khắc có vẻ có chút xấu hổ.

Tiếp theo, cậu chần chờ mà quay đầu lại, cẩn thận nhìn về phía nguyên chủ nhân của đồ ngọt Cung Trầm, ngồi ở một bên vẫn luôn không nói chuyện xin chỉ thị nói: "Ừm...... bạn học Cung Trầm, mình có thể chia một nửa cho Thi Thi sao?"

Cung Trầm còn chưa nói chuyện, thì một bên, vẻ mặt của Hoài Thi cứng đờ, tươi cười tức khắc liền liền cứng ở trên mặt.

Bồ Dao Tri có ý gì?

Đây là ở bố thí cho cậu ta à?

Còn biến tướng khoe ra ở ngay trước mặt cậu ta nữa, Cung Trầm tặng điểm tâm ngọt cho một Beta cấp thấp như cậu, nhưng Omega đỉnh cấp như cậu ta lại không có?

Hoặc là nói.

—— là đang thương hại cậu ta sao???

Đang lúc Hoài Thi vẻ mặt cứng đờ nghĩ này đó, lửa giận trong lòng càng thêm tràn đầy là lúc, thì Cung Trầm mở miệng.

Cung Trầm mắt cũng không nâng, nhàn nhạt mà ném ra hai chữ.

"Tùy ý."

Theo hai chữ này của Cung Trầm, Hoài Thi cũng theo đó xác định đáp án.

Không sai.

Chính là đang thương hại cậu ta.

Mặt của Hoài Thi trầm xuống, không nói hai lời, liền quay đầu liền đi.

Cái thứ chó má gì chứ?

Một Beta hạ tiện cấp thấp, vậy mà cũng dám thương hại cậu ta sao??

Cậu cũng xứng?!

Bên kia.

Hoài Thi không nói tiếng nào, liền xoay người rời khỏi, dẫn đến Bồ Dao Tri trong lúc nhất thời có chút mờ mịt.

Cậu mờ mịt nhìn theo phương hướng Hoài Thi rời đi, tiếp theo quay đầu, chuyển ánh mắt về phía Cung Trầm.

Vẻ mặt cậu mờ mịt: "Thi Thi cậu ấy làm sao vậy? Sao lại đột nhiên tức giận rồi?"

Cung Trầm không đáp.

Cung Trầm mặt không cảm xúc, không kiên nhẫn mà lên tiếng thúc giục: "Mau ăn đi."

Bồ Dao Tri yên lặng theo tiếng, vùi đầu bắt đầu ăn.

Cậu vừa ăn điểm tâm ngọt, trong lòng lại rất nghi hoặc mà nghĩ: Hôm nay Thi Thi thật sự rất thích tức giận nha...... Là trong nhà đã xảy ra việc gì sao? Bồ Dao Tri do dự nghĩ thầm, mình cần đi tìm Thi Thi xin lỗi hay không nhỉ?

Nhưng cậu nghĩ nghĩ, thật sự cậu cũng không biết mình đã làm sai cái gì. Cho nên cậu cũng căn bản không biết nên xin lỗi như thế nào. Bồ Dao Tri thở dài, vẻ mặt buồn rầu.

Đang lúc Bồ Dao Tri vẻ mặt buồn rầu, Cung Trầm ở bên cạnh đột nhiên không kịp phòng ngừa mở miệng nói: "Buổi sáng thứ bảy 9 giờ, tôi phái xe riêng qua đón cậu."

Bồ Dao Tri trong lòng cả kinh, kinh ngạc quay đầu lại. Hai mắt cậu dại ra: "...... Hả?"

Trong lúc nhất thời Bồ Dao Tri không phản ứng lại được. Một lát sau, cậu mới hoàn hồn lại. Bởi vì những lời này của Cung Trầm, thì việc Hoài Thi tức giận rời đi, đã hoàn toàn bị cậu ném ra sau đầu.

Cậu lắp bắp, kinh hoảng thất thố: "Phái xe riêng đến đón mình?...... Vì sao chứ? Muốn đi, đi làm gì nha?"

Cung Trầm không đáp, vẻ mặt hơi có chút không kiên nhẫn: "Lo lắng cái gì, cũng không phải bán cậu."

Bồ Dao Tri chớp chớp mắt, vẻ mặt càng thêm mê mang.

Cho nên thứ bảy rốt cuộc muốn đi làm gì chứ......

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play