Năm đó mất mùa đói kém, ta cùng tỷ tỷ mạo hiểm kiếm chút đỉnh từ những người đã khuất, may mắn vơ vét được một đôi tín vật của chủ tớ đã qua đời.
Khi gia nhân từ phủ Thừa tướng tìm đến, họ hỏi ai trong chúng ta là tiểu thư.
Tỷ tỷ lập tức nhận mình là tiểu thư, còn ta đánh phải ấm ức trở thành nha hoàn.
Thấy ta tỏ vẻ không vui, tỷ tỷ liền thẳng tay vỗ một cái vào sau gáy ta:
“Ngươi đúng là đồ ngốc, hai câu còn nói chẳng nên hồn đã định kéo ta vào chỗ chec, còn dám trưng bộ mặt khó ưa với ta nữa à?”
Ta chỉ cười khờ khạo. Ai bảo ta sinh ra đã đần độn, làm sao nhanh trí bằng tỷ tỷ được...
...
P/s: chữa lành, HE