Trong mơ anh không gặp được Hứa Lê, bị thây ma cắn nát nửa người nhưng dù vậy anh cũng không chết, anh đã thức tỉnh dị năng nhưng cũng bị nhiễm vi-rút thây ma, trở thành quái vật không phải người cũng không phải thây ma, từng giây từng phút đều sống trong đau khổ khi dị năng và vi-rút chống lại nhau. Mặc dù là mơ nhưng Hứa Vân Thâm lại có thể cảm nhận được loại đau đón đó. So sánh ra thì, cơn đau do thuốc mang lại có thể thấy được cái đầu, ngược lại không phải là không thể chịu đựng được. Nhưng nhìn thấy Hứa Lê vẻ mặt lo lắng, tiếng rên đau của anh liền phát ra từ miệng, khóe mắt anh nhuốm đỏ, trong mắt mờ mịt, trông vô cùng đáng thương. "Ngoan, cố lên.”
Hứa Lê lấy một chiếc khăn nhỏ lau mồ hôi trên mặt anh, kiên nhẫn an ủi. 

Lọ thuốc tăng sức mạnh tinh thần này ở trên người Hứa Vân Thâm kéo đài bốn mươi bảy phút, mồ hôi của anh không chỉ làm ướt quần áo, mà cả chăn điều hòa cũng đã ướt đẫm. "Được rồi, uống chút nước trước.”
Hứa Lê đỡ đầu anh, rút chiếc khăn nhỏ trong miệng anh ra, sau đó đút nước cho anh uống. Hứa Vân Thâm nhắm hờ mắt uống nước, đợi đến khi uống hết một cốc nước, sức lực trên người anh cũng hồi phục một chút. 

Anh ngượng ngùng: "Quần áo của em cũng ướt rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play