"Nhưng anh rất yếu. . .”
Ngược lại, bản thân Hứa Vân Thâm lại không tự tin. Hứa Lê kiếng chân, vỗ nhẹ vào. . . eo Hứa Vân Thâm, hình như rất nhỏ. Suy nghĩ một chút, Hứa Lê hoàn hồn, ánh mắt hơi lảng đi nhưng rất nhanh đã bình thường trở lại, không để Hứa Vân Thâm phát hiện, cô nói: "Không có ai ngay từ đầu đã mạnh cả, thế này nhé, khoảng thời gian này em sẽ bảo người dạy anh dùng súng, trước tiên anh luyện tập độ chính xác, đợi lần sau em sẽ đưa anh đi. "Được.”
Hứa Vân Thâm xác định Hứa Lê thực sự muốn đưa mình ra ngoài, mắt lập tức sáng lên. Hứa Lê hài lòng gật đầu.
Quả nhiên, cún con vân là phải mắt sáng long lanh mới đáng yêu. Chó buồn bã gì đó, mặc dù trông rất buồn cười nhưng cũng không thể bắt nạt quá đáng.
Để lại một ít vật tư cho Hứa Vân Thâm, sau đó đưa thịt đông lạnh của căn cứ vào tủ đông tạm thời, Hứa Lê lấy một lượng lớn vũ khí hạng nặng và nhiều đạn dược, một lần nữa rời khỏi căn cứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT