Thu dọn xong mọi thứ, cho bốn nhà nghiên cứu trẻ một chút thời gian nghỉ ngơi, hai giáo sư lại được cõng lên, cửa phòng thí nghiệm mỏ ra, một lần nữa xếp hàng đi ra ngoài. Không ai nhìn thấy, ngay khoảnh khắc rời đi, những thứ đã tháo đỡ trong phòng thí nghiệm đột nhiên biến mất. Hứa Lê đột nhiên cảm thấy đầu óc hơi trống rỗng, hơi mệt mỏi, cô đoán là tinh thần lực đã tiêu hao khá nhiều. Dù sao thì khoảng cách vừa rồi không ngắn, đồ đạc cũng không ít. Nhưng cũng đáng.
Đưa đồ ra ngoài trước, bao giờ lấy ra, lấy ra như thế nào thì đến lúc đó hãy nói. Có lẽ là đã trải qua lần tiếp xúc đầu tiên, lần thứ hai ra khỏi phòng thí nghiệm, bốn nhà nghiên cứu trẻ trông có vẻ tốt hơn nhiều, ít nhất là không có ai vừa đi vừa ngã, bốn người còn biết cách chăm sóc lẫn nhau, mặc dù cảm giác giẫm lên xác thây ma vẫn khiến họ rùng mình nhưng cũng có thể miễn cưỡng ø1ữ vững. Thây ma cũng giống như hôm qua, kéo đến như ong vỡ tổ nhưng nhìn kỹ sẽ thấy những con thây ma này ít hơn hôm qua một chút.
Vì vậy, việc dọn dẹp hôm qua cũng không phải là vô ích.
Hứa Lê âm thầm khôi phục tinh thần lực, không làm gì nhiều, cũng không cầm khẩu súng lục nhỏ trong tay, hôm nay giống như hoàn toàn làm một con cá ươn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT