Ánh mắt Cố Tranh trở nên lạnh lùng, hiện lên ý muốn giết người. Khuôn mặt đen lại, gân xanh trên trán nổi lên, cả người nổi lên sự sắc bén, nhiệt độ xung quanh giảm đi mấy độ, gió lạnh thổi vù vù.
Anh lạnh lùng: Không cần cô lo lắng. Hôm nay cô nên cảm thấy may mắn vì tôi không đánh phụ nữ. Tôi không biết cô có mục đích mà chạy đến châm ngòi ly gián trước mặt tôi, lần sau đừng để tôi nhìn thấy cô nữa. Cho dù sau này không có con, tôi vẫn yêu cô ấy, tôi yêu con người cô ấy, chứ không phải vì sinh con. Bạch Đào, chúng ta đi."
Bạch Đào cảm động: Không ngờ Cố Tranh thật sự yêu cô, thấy anh yêu cô sâu đậm như vậy, cô cũng nên yêu anh.
Trần Ngọc bị lời này kích thích đến điên luôn.
Yêu? Yêu là cái gì?
Người có bản lĩnh như Cố Tranh muốn tìm loại người gì không được, tại sao cứ cố lao vào người phụ nữ xấu xa đó.
Bạch Đào đối xử không tốt với anh, sao anh còn yêu?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT