Mẹ Cố cười đến nỗi trên mặt xuất hiện thêm hai đường nhăn, nói: “Không cần đo đâu. Lúc tôi ở nhà, con dâu thứ năm đã đo cho tôi rồi. Đây, chính là cái này.”
“Bà Cố, nói thật, tôi thật sự rất hâm mộ bà. Tuy bà không có con gái nhưng mấy người con dâu của bà đều rất hiếu thảo. Con gái ruột cũng chỉ làm được như vậy mà thôi.” Giọng nói của thím Hồ không giấu được sự hâm mộ.
Đúng là bà ấy có hai cô con gái nhưng nhà có con gái thì cũng có nhiều cháu, đương nhiên con gái của bà ấy lo không xuể. Đương nhiên bà già như bà ấy phải lùi sang một bên.
Mẹ Cố rất thích nghe những lời như vậy. Những lời khen của thím Hồ rất vừa ý bà ấy nhưng bà ấy không thể nói ra điều đó: "Không đâu, bà vẫn là người có số mệnh tốt, nếp tẻ có đủ. Con trai, con dâu, con gái đều hiếu thảo, ai ở trong thôn mà không biết chứ".
Thím Hồ nghĩ cũng phải, bây giờ chỉ là nghèo một chút, sau này cuộc sống sẽ dần dần tốt lên.
Hai tay của Tiểu Bảo cầm bánh ngọt để ăn. Đôi mắt không ở yên một chỗ, lúc thì nhìn cái này, lúc thì nhìn cái kia nhưng cũng không nói gì.
Thím Hồ thấy cháu trai của mình rất đáng yêu, bèn ôm cậu bé vào lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play