Bạch Đào thúc giục anh mau lái xe về nhà. Vì trời quá lạnh nên khi lên xe còn thấy rất ấm áp.
Cố Tranh đồng ý, lại bóc vỏ thêm mấy hạt nữa mới chịu nhấn ga rời đi.
“Anh Tranh, anh đi đâu vậy?” Đây không phải đường về nhà họ, cũng không phải đường đến cửa hàng. Bạch Đào tò mò hỏi.
“Chuyện mà anh nói với em vào mấy ngày trước, cuối cùng anh đã làm được rồi, anh dẫn em đi xem một lát.” Cố Tranh nói như hiến vật quý.
Lúc này, Bạch Đào mới nhớ một thời gian trước anh vô cùng kỳ lạ. Hôm nay, cô phải xem thử chuyện tốt mà Cố Tranh đã nói rốt cuộc là chuyện tốt gì.
“Đến rồi!” Cố Tranh xuống xe trước, anh mở cửa xe cho Bạch Đào, cẩn thận che chắn trên trần xe để đầu cô không va chạm phải.
Bạch Đào xuống xe, trước mặt cô là một ngôi nhà xây được một nửa, dưới mặt đất đều là gạch đá bị vứt, còn có rất nhiều đồ đạc bị bỏ. Xung quanh khu vực trung tâm Bắc Kinh là những tòa nhà cao ốc san sát nhau, đây là khu vực tốt nhưng hiện tại, ha... Ai không biết mà lại phá hủy nơi này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT