Nếu so sánh thì Cố Thanh Oánh có nhiều quần áo hơn, bọn họ bán quần áo phù hợp đối tượng từ hai mươi đến ba mươi tuổi, Cố Thanh Oánh hoàn toàn không cần ra ngoài mua quần áo, cô ấy chỉ cần giữ lại quần áo mình thích, rồi mua với giá sỉ, cho nên cô ấy tiết kiệm được không ít tiền mua quần áo mỗi khi đổi mùa.
Trong hai ngày nghỉ ngơi, Cố Thanh Dương, Cố Thanh Oánh và Bạch Điền Sinh bàn bạc bỏ tiền mua nguyên liệu nấu một bữa ăn cho gia đình.
Khi ba anh em Đại Bảo phát hiện thì bọn nhỏ chạy tung tăng đi lấy ống đựng tiền của riêng mình đến
“Tính cả chúng cháu nữa ạ.”
Bạch Điền Sinh cười nói: “Cậu út không cần dùng tiền của các cháu đâu, Đại Bảo, Nhị Bảo, hai cháu cứ tiết tiết kiệm tiền để cưới vợ khi lớn lên nhé. Còn Tam Bảo thì tiết kiệm tiền để mua đồ ăn ngon và quần áo đẹp khi lớn lên“.
Cố Thanh Dương đứng một bên: “Đại Bảo và Nhị Bảo, sau này các cháu lớn lên có muốn cưới vợ không?”
“Cậu út và anh Thanh Dương đều là con trai giống như tụi cháu mà, tụi cháu còn nhỏ, không cần vợ đâu, cậu út và anh Thanh Dương tiết kiệm tiền để lấy vợ đi!” Nhị Bảo nói rõ ràng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play