Trên bàn ăn, Cổ Thanh Oánh, Cố Thanh Dương và ba đứa trẻ, năm đứa cháu này hiếm khi được ăn cơm do ông nội nấu, tất cả đều rất ủng hộ, luôn miệng khen ông nội nấu ăn ngon quá, anh một câu em một câu, khen cha Cố cười hớn hở.
Cha Cố vui vẻ nói: “Nếu mấy đứa thích ăn, lần sau ông nội lại nấu cho.”
“Quá tuyệt vời, món do ông nội nấu ngon hơn nhiều thức ăn ở nhà hàng, nếu ngày nào cũng được ăn thì hạnh phúc biết bao.” Đại Bảo nói tiếp.
“Đúng vậy, ngon hơn nhiều món ăn trong nhà hàng!” Nhị Bảo tiếp lời.
Mẹ Cố nói: “Ông nó, nhanh đồng ý đi, sau này cơm nước trong nhà do ông phụ trách, tôi và Đào Tử sau này có thể được nghỉ ngơi rồi.”
Đại Bảo lập tức thay đổi lời nói: “Con cũng thích ăn cơm mà bà nội và mẹ làm nữa.”
Cha Cố ném cho Đại Bảo một ánh mắt khen ngợi, nói: “Đại Bảo nhà chúng ta nói đúng lắm, tôi ăn quen đồ ăn của hai mẹ con bà nấu rồi.” Thỉnh thoảng nấu một bữa cũng không sao, nếu ngày nào cũng phải nấu, thì lấy đâu ra thời gian đến công viên đi dạo và uống trà, chơi cờ với mấy ông bạn già chứ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT