Khi Trần Ngọc lấy chồng, cậu con trai út chưa biết nói, sau khi biết nói thì gọi cô ta là “mẹ”, tuy nhiên lại được hai đứa lớn dạy hư, ngoại trừ việc gọi cô ta là “mẹ” lúc còn chưa hiểu chuyện thì bây giờ thằng bé lớn như vậy rồi lại không còn gọi cô ta là mẹ nữa.
Đôi lúc Trần Ngọc cảm thấy bản thân thật vô dụng, cô ta biết không thể dựa vào ba đứa nhỏ này, cho nên cô ta muốn có một đứa con để nương tựa cả đời, nhưng người đàn ông của cô lại sợ cô có con thì sẽ không yêu thương để tâm đến ba đứa con của vợ cũ nữa, cho nên dù Trần Ngọc có nói gì thì chồng cô ta cũng không chịu cho cô ta sinh con.
Trần Ngọc chỉ có thể chịu đựng từ ngày này qua tháng nọ, có lúc cô ta tự hỏi, mình trọng sinh để làm gì?
Cô ta vốn cho rằng mình rất may mắn, nếu không sao cô ta lại có cơ hội trọng sinh như vậy!
Bây giờ cô ta nghĩ lại, lần trọng sinh này đối với cô ta rốt cuộc là tốt hay xấu?
Tuy kiếp trước không có của cải gì nhiều, con cái cũng không có thành tựu lớn, nhưng ít nhất gia đình cũng bình thường khỏe mạnh bên nhau.
Nhưng bây giờ, Trần Ngọc cảm thấy mình đang sống như một thây ma, mỗi ngày đều nghĩ đến những điều tốt đẹp ở kiếp trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play