Khi Bạch Đào cử động, Cố Tranh cũng tỉnh lại.
“Vợ, em tỉnh rồi à?”
“Ừm, em không yên tâm, em sang nhìn mấy đứa nhỏ thêm lần nữa.” Bạch Đào đẩy bàn tay đang ôm eo cô ra.
Cố Tranh đành phải nói: “Vợ, để anh đi xem, em cứ ngủ đi.”
Cố Tranh đi rồi lại mau chóng quay lại, ôm Bạch Đào vào lòng, “Không sao đâu, bọn nhỏ đều đã ngủ say cả rồi, vợ đừng lo lắng nữa, em ngủ đi.”
Trái ngược với Bạch Đào, ba đứa nhỏ thích ứng nhanh hơn người lớn.
Ngoại trừ việc dậy sớm một chút, vừa mở mắt đã chạy tới tìm mẹ ngay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT