Chờ cho đến khi bọn nhỏ ngủ say.
Cố Tranh nghiêng người, vùi đầu vào hõm cổ Bạch Đào, nhẹ nhàng cắn nhẹ: “Vợ à, đã đến lúc chúng ta cho bọn nhỏ ngủ giường riêng rồi đó, ba đứa nhỏ đã hơn năm tuổi rồi, con trai lớn phải tránh mẹ.”
Chuyện anh không nói chính là, cuối cùng anh cũng đợi được bọn nhỏ lớn rồi.
Cuối cùng cũng có thể ngủ giường riêng rồi!
Nhưng lời này chỉ có thể nghĩ trong lòng, chứ không thể nói ra được.
Bạch Đào dùng bàn tay nhỏ bé của mình đẩy đầu anh sang một bên, lúc trước Cố Tranh rất thích ngửi mùi hương trên người cô, bây giờ thì hay lắm, thỉnh thoảng còn cắn cô một cái, tóm lại là không thoải mái.
Nghe anh nói xong, cô cũng đồng tình nói: “Đúng vậy, anh Tranh, anh nói đi, sao mà thời gian trôi qua nhanh đến như vậy chứ, vừa chớp mắt ba đứa nhỏ đã hơn năm tuổi rồi. Ngày mai em sẽ dọn phòng bên cạnh, để cho Đại Bảo và Nhị Bảo ngủ ở bên đó, còn Tam Bảo thì ngủ cùng chúng ta thêm một khoảng thời gian nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play