Bạch Đào nghe vậy thì nói: “Đừng, chờ chút.”
“Anh muốn lấy cái này, em mặc sẽ rất đẹp.” Cố Tranh muốn nói thêm rằng cô rất đẹp, da trắng nên mặc bất kỳ kiểu dáng hay màu sắc gì cũng đều đẹp.
“Em không nhìn thấy có ai mặc đầm ở trong thôn cả. Nếu mua về thì sẽ có người chê cười em đúng không.” Bạch Đào nói ra lo lắng của mình.
“Không sao đâu, em có thể mặc ở nhà cho anh xem.” Cố Tranh nói.
Bạch Đào trừng mắt nhìn anh, người này thật là.
Chiếc váy này không hề rẻ chút nào, không những mất phiếu vải mà còn phải trả thêm mười một đồng. Quần áo trên người Cố Tranh cộng thêm phí may đo còn chưa đến mười đồng đâu.
Hiện tại lương công nhân có bao nhiêu tiền đâu mà giá chiếc váy này tương đương với nửa tháng lương rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT