Xe lửa màu xanh chậm rãi xuất phát.
Bạch Đào phất tay với Lưu Lị. Lưu Lị thò đầu ra ngoài cửa sổ xe lửa, lớn tiếng nói: "Cậu mau về đi!"
"Được!" Chờ cho xe lửa màu xanh đã đi xa đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng đâu nữa, Bạch Đào và Cố Tranh mới rời khỏi nhà ga.
Cố Tranh nắm chặt tay Bạch Đào, đặt tay cô vào trong túi áo khoác mình.
Hai người chậm rãi đi một đoạn đường.
Lần trước hai người họ cũng chậm rãi tản bộ như thế này, tất nhiên cũng vào cuối năm giống như bây giờ.
Bạch Đào không khỏi cảm thán một câu: "Anh Tranh, thời gian trôi qua nhanh quá, nháy mắt mà ba đứa bé đã bốn tuối rưỡi rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT