Bạch Đào đề nghị họ không nên hạ giá. Người ta muốn cạnh tranh giá mà bán rẻ với mình thì mình nên bù vào từ phương diện khác, ví dụ như chất lượng..
Buôn bán thức ăn quan trọng nhất vẫn là hương vị có ngon hay không, chất lượng có được bảo đảm hay không. Nếu cạnh tranh trên phương diện giá cả thì không còn là cạnh tranh lành mạnh nữa, nếu mình hạ giá theo người ta, đối phương lại tiếp tục hạ giá, lễ nào mình vẫn phải tiếp tục hạ giá hay sao?
Vì vậy Bạch Đào đề nghị Bạch Chi nên chú ý xem có cửa hàng thích hợp nào đó cho thuê hay chịu bán không.
Nếu vẫn tiếp tục bày quầy bán ngoài đường như vậy cũng không phải cách hay, Bạch Chi nên cân nhắc đến chuyện mở cửa hàng.
Với Bạch Chi mà nói, bày quầy hàng bán đồ ăn sáng như vừa quna là sự rèn luyện không hề nhỏ, sau khi khấu trừ tiền vốn thì cũng kiếm được một khoản lời nhỏ, tuy nhiên tiền lời trong một tháng còn nhiều hơn tiền lương của em hai đang làm công nhân chính thức.
Nghe Bạch Đào nói, Bạch Chi nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề mở cửa hàng.
Tuy cô ấy không kinh doanh lớn như em ba nhưng Bạch Chi và Vương Quốc Bình rất thỏa mãn với trình hình kinh tế trong gia đình mình hiện nay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT