Đến giờ cơm trưa, Cố Tranh đi lấy nước nóng mang đến, anh còn cầm lương khô đến chỗ lấy nước nóng trên xe lửa hâm nóng.
Bạch Đào bảo anh quay về chỗ ngồi của mình, đợi lương khô được hâm xong, cô sẽ mang đến chỗ anh. Vì anh ngồi ghế cứng nên không thể so với giường nằm. Mà chỉ có một mình anh ngồi ghế cứng nên không có ai để hỗ trợ anh. Có thể đi một vòng quay lại thì sẽ bị người ta chiếm mất chỗ.
Gặp được người dễ nói chuyện thì người ta còn trả lại chỗ ngồi.
Nếu gặp phải người không dễ nói chuyện, người ta còn hùng hổ cho rằng đó là chỗ của mình mà không chịu trả lại.
Vì vậy Bạch Đào đã mang cơm trưa đến cho Cố Tranh.
Cô vừa bước vào toa xe ghế cứng thì lông mày không nhịn được mà nhíu lại, vì không khí trên xe lửa không lưu thông nên trong toa xe có mùi thối chân cực kỳ nồng.
Vì sao lên xe lửa còn cởi giày ra? Bọn họ xem đây là nhà mình nên muốn tùy ý sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT