Sắc mặt Trần Ngọc thay đổi liên tục, Bạch Đào không cần nghĩ cũng biết cô ta chắc chắn đang tưởng tượng ra gì đó, nhưng cô không quan tâm.
Bạch Đào cũng không có giao tình gì với cô ta, mối quan hệ của bọn họ cũng chưa thân đến mức phải chào hỏi.
Bạch Đào một tay cầm chậu, tay còn lại dắt đứa nhỏ, cô đang định bước ngang qua thì nghe thấy Trần Ngọc nói:
“Sau này tôi nhất định sẽ sống tốt hơn cô, cho dù bây giờ cô có đắc ý đến đâu, sớm hay muộn cũng sẽ ngã ngựa mà thôi.”
Lúc bình thường khi Bạch Đào không vui thì còn làm mình làm mẩy với Cố Tranh, cho nên khi đột nhiên nghe người khác nói những lời móc mỉa như vậy, cô không thể nào giả vờ như không nghe thấy được. Cho nên cô không kiêng nể gì mà phun một tràng:
 “Cô có bệnh thì đến gặp bác sĩ, tôi không phải là bác sĩ thú y”
“Cô cũng đừng nói với tôi chuyênn sau này sẽ như thế nào. người giống như cô thì sau này và bây giờ có gì khác nhau?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play