Bạch Đào biết ba anh em Đại Bảo nghĩ rằng cô đã để mấy chú hổ con ở thôn Khê Thủy, không đem lên đây.
Cô chỉ ra ngoài cửa sổ bảo bọn nhỏ nhìn.
“Mẹ có mang theo, các con có nhìn thấy không? Mấy chú hổ bông đang được treo trên dây phơi ngoài sân đó. Mẹ đã giặt mấy chú hổ con của các con rồi, các con nghĩ xem, có phải chúng ta phải tắm rửa hàng ngày không? Mấy chú hổ con cũng sẽ bẩn đó, cho nên mẹ đã giặt cho các con rồi, đợi khi các con ngủ dậy, mấy chú hổ con cũng được phơi khô rồi đó.”
Ngoài cửa sổ có cây mơ đang lay động những cành lá, góc này chỉ có thể nhìn thấy mấy vỏ chú hổ bông đang được treo trên dây phơi.
Đại Bảo nghiêng đầu nhỏ, nghiêm túc suy nghĩ, cậu bé cảm thấy mẹ mình nói đúng: “Vâng, khi con tỉnh dậy, con muốn chú hổ con.”
Nói xong, cậu bé ngoan ngoãn nằm xuống ôm lấy chiếc chăn bông nhỏ của mình.
Ba đứa nhỏ họ gần như có thể hiểu được mấy chuyện đơn giản như thế này
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT