Bạch Đào không tranh luận chuyện này với Cố Tranh, anh chàng này là một người mặt dày, ai biết anh sẽ nói ra những lời gì tiếp theo.
“Ừm, đến chỗ đó xem trước, không có cái giường nào phù hợp thì đến chỗ khác đặt làm.” Ý cười hiện lên trong đôi mắt đen của Cố Tranh.
Có bọn nhỏ ở nhà, cho nên Bạch Đào không đi theo.
Cây sung được trồng trong sân năm nay cũng ra trái rồi, còn ra rất nhiều trái nữa, thêm một khoảng thời gian nữa thì có thể ăn được rồi.
Đậu cô ve trong viện cũng ra rất nhiều trái, ăn không hết, Bạch Đào hái đậu cô ve xuống chần qua nước rồi phơi thành rau củ khô, đợi đến mùa đông ăn.
Cô vẫn còn chưa làm xong mấy chuyện này thì ba đứa nhỏ đã ngủ dậy.
Bọn nhỏ đã học được cách tự đi giày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT