Cố Tranh đi đến, anh nắm bàn tay đã đỏ bừng lạnh buốt của vợ mình, môi mỏng khẽ nhếch lên.
“Em muốn đắp cái gì? Người tuyết sao? Để anh! Mấy mẹ con đứng sang một bên mà nhìn, tránh để tay bị rét!”
Nhưng người tuyết phải do bản thân mình đắp lên mới thú vị.
Thế nhưng lúc này, Bạch Đào đã nhìn thấy lông mày của Cố Tranh nhíu lại như một ông già thì cô cũng chỉ có thể âm thầm phản bác trong lòng mình.
Ba đứa bé không cần quan tâm sắc mặt của cha mình, thỉnh thoảng bọn nhỏ còn vui vẻ hỗ trợ.
Trước kia, chỉ một mình vợ mình nhưng Cố Tranh đã không thể nào quản được cô.
Bây giờ thì rất tốt! Lại thêm ba đứa bé.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play