“Đồ có chút tỳ vết có được không? Nhưng mà tỳ vết không quá lớn, quá lớn thì sẽ bị trả lại xưởng, không ảnh hưởng đến việc sử dụng thì tụi anh đều tiêu thụ nội bộ.”
“Anh nhớ trong nhà kho có một cái phích nước bằng sắt, hoa văn bên trên hơi bị xước một chút, không ảnh hưởng tới việc sử dụng, mà không biết có ai mua không, vợ và em ba chờ anh một chút, anh đi qua nhìn xem, có tin tức gì thì sẽ báo cho em ba để qua xem xét.” Từ Gia Thành nói.
Bạch Tú nhìn về phía Bạch Đào, thật ra chuyện này cũng giống với bên trong xưởng dệt của cô ấy, nếu như có tỳ vết thì bọn họ sẽ tiêu thụ nội bộ.
Bạch Đào nhanh chóng gật đầu, như thế này là quá được rồi!
Nếu đã được tiêu thụ nội bộ, thì tỳ vết này sẽ không ảnh hưởng đến việc sử dụng.
Giống với việc nhờ Bạch Tú mua vải có tỳ vết, không phải cũng như này sao, chỉ có phần góc là có chút tỳ vết, lúc cắt may chỉ cần tránh đi là được.
Bạch Tú thúc giục nói: “Gia Thành anh nhanh đi nhìn một chút, đừng để cho ai giành trước một bước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT