Bạch Đào vươn tay ôm lấy ba đứa trẻ, sau đó quay sang nói với chồng mình: "Sao đột nhiên lại mua quần áo cho em thế?" Trước kia, lúc cô chưa sinh ba đứa trẻ, anh cũng mua tặng cô một bộ, bây giờ vẫn đặt trong thùng, chăm con mặc bộ đó không tiện cho lắm.
"Em đã mua quần áo mới cho cha mẹ chúng ta, bản thân em lại không mua, lúc anh đi ngang qua, thấy cái váy này rất hợp với em, cho nên mua nó, cảm giác của anh thật đúng, vợ ạ, em mặc cái này đẹp lắm." Cố Tranh nói.
Được chồng khen, Bạch Đào cảm thấy rất vui mừng, đôi mắt cười cong cong, nói: "Cảm ơn cha mấy đứa nhỏ, em rất thích." Đây chắc chắn là do anh đặc biệt mua về, cô cũng không tin lời nói đi ngang qua kia của anh.
Nhìn anh thô kệch thế này thôi, nhưng anh lại là người vô cùng tinh tế.
Cô không may quần áo mới cũng không phải vì lý do gì khác. Sau khi sinh xong, vóc dáng của cô không thay đổi nhiều ngoại trừ bộ ngực trở nên nở nang hơn, cho nên cô vẫn có thể mặc được những bộ đồ trước kia. Bây giờ cũng không có quá nhiều kiểu dáng, cho dù mua lại cũng là mấy kiểu dáng trước đó, chỉ khác về màu sắc nên Bạch Đào cũng không may quần áo mới cho bản thân.
Tam Bảo ôm lấy chân Bạch Đào, ngáp một cái, giọng điệu mềm mụp nói: "Mẹ, chúng ta đi ngủ đi."
"Con buồn ngủ rồi à? Vậy thì đi ngủ thôi, Đại Bảo, Nhị Bảo, Tam Bảo, tự đi lấy gối và chăn của mình nhé, mẹ cũng đi cùng mấy đứa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play