Nhìn chẳng phải Cố Thanh Thần đã quen rồi sao? Ngay lần đầu tiên, Cố Thanh Thần cũng lúng túng khi chào hỏi Bạch Đào nhưng bây giờ chỉ cần há miệng là chào hỏi được ngay.
Mẹ Cố gọi Cố Tranh chuyển cái bàn ra ngoài, đặt bên dưới gốc cây. Ăn cơm bên dưới gốc cây như thế sẽ mát mẻ hơn ngồi trong phòng.
Trời nóng, nhà lại đông người, không bằng chuyển bàn cơm ra ngoài, ăn xong thì lại chuyển về.
Cố Thanh Dương đã học lớp bảy rồi nên giữa trưa cũng không quay về nhà ăn cơm, phải đến chiều mới tan học trở về.
Vì Cố Thanh Dương và Cố Thanh Oánh không có ở nhà nên không cần mở bàn quá to.
Còn ba đứa đứa bé thì sao?
Tuy cả ba còn nhỏ nhưng lúc ăn cơm cũng không được qua loa, ba anh em phải có bàn ghế và bát đũa của mình, trong thời gian này ba anh em đã học được bản lĩnh, trước kia còn phải để người lớn ngồi cạnh hỗ trợ nhưng hiện tại không cần nữa, tự mình cũng có thể ăn uống rất lưu loát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT