Cha cố ở lại chơi với ba anh em một lát thì chuẩn bị rời đi.
Bạch Đào mời ông ấy ở lại hai ngày nhưng cha Cố từ chối, vì trong thôn Khê Thủy thật sự còn rất nhiều việc cần làm.
Hơn nữa, sau lần Bạch Đào, Cố Tranh và mẹ Cố đưa ba đứa bé về thôn thì cha Cổ đã được nhận công việc đánh xe bò vừa đi vừa về từ thôn đến công xã, người trong thôn lại không ít, con đường từ thôn Khê Thủy đến công xã xa như vậy nên họ rất sẵn sàng tiêu một xu tiền để đi xe bò. Thời gian quay về cũng tự do hơn, ông ấy nhớ các cháu thì có thể đến thăm bất cứ lúc nào.
Cha Cố nói với Bạch Đào và mẹ Cố rằng bây giờ mỗi ngày ông ấy đánh xe bò từ trong thôn ra công xã nên cũng được trong thôn tính công điểm cho ông ấy. Tuy không thể kiếm công điểm nhiều bằng làm nông nhưng đổi lại thì ông ấy có thể vào huyện thành thuận tiện hơn để thăm vợ và ba đứa cháu nội.
Một ngày đánh xe bò vừa đi vừa về, đi từ sáng sớm đến giữa trưa hoặc chiều về đều được. Như thế này thì cha Cố cũng không cần mượn xe bò của đội sản xuất để đến huyện thành nữa.
Mẹ Cố cảm thấy việc này không tệ, ít nhất thì cha Cố không cần mệt nhọc như làm việc nhà nông nữa, công điểm không quá ít, tuổi của cha Cố không còn trẻ nữa, làm việc nhẹ nhàng, thoải mái hơn một chút để giúp duy trì sức khỏe là được. Lúc còn trẻ cha Cố đã phải làm việc quá nhiều nên sức khỏe bây giờ cũng đã bị ảnh hưởng, dù sao ông ấy đã phải nuôi năm người con, cuộc sống gia đình trước kia rất nghèo, trong nhà còn có năm đứa bé, không bán mạng làm việc thì làm sao mà tồn tại được chứ?
Mẹ Cố ngẫm nghĩ rồi nói: “Hôm nay Tam Bảo biết đi rồi, còn sớm hơn hai anh trai của mình, chờ cho cả ba anh em đều bước đi vững vàng rồi thì tôi sẽ dẫn ba đứa nhỏ về thăm nhà một chuyến.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT