Hôm sau Bạch Đào vẫn ngủ dậy muộn, lúc cô thức dậy thì Cố Tranh đã đi làm rồi, quen người nhìn sang thì thấy xe nôi trống không, chắc là mấy đứa trẻ đã bị mẹ Cố ôm sang một phòng khách chơi rồi.
Thấy muộn rồi nên Bạch Đào cũng rời giường.
Mẹ Cố nhìn thấy Bạch Đào liền nói: "Đào Tử, sức khỏe con thế nào rồi? Khỏe hơn chút nào chưa? Buổi sáng thằng năm nói con không khỏe muốn để con ngủ nhiều hơn một chút mà ôm Đại Bảo, Nhị Bảo, Tam Bảo ra nhờ mẹ trông giúp, có phải là do bị gió lạnh thổi, cho nên bị cảm lạnh không? Lát nữa sau khi ăn cơm sáng xong con lại đi ngủ thêm một chút nữa đi, trùm kín chăn để toát mồ hôi ra là khỏi ngay thôi".
Bạch Đào:....
Cô không ngờ Cố Tranh lại nói với mẹ Cố như vậy.
"Không sao đâu mẹ, sáng nay thức dậy con thấy khỏe hơn nhiều rồi."
Lúc này mẹ Cố mới thấy yên tâm, gật đầu nói: "Ừm, sau này trời lạnh, con nhớ mặc thêm quần áo nhé, để bị lạnh rồi ốm thì khổ lắm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play