Cố Thanh Thần không tiện ăn chung với mọi người ở trong phòng ngủ của Bạch Đào nên mẹ Cố đã dọn một phần ở nhà Bếp cho anh ấy.
Cố Thanh Thần là một người chịu khó, từ sau khi dẫn những người nhà họ Bạch đến đây, anh ấy luôn ở ngoài vườn chăm sóc rau, còn ra bên ngoài trồng thêm rau xanh, nên tưới nước thì tưới nước, nên bắt sâu bọ thì bắt sâu bọ.
Lúc mẹ Bạch đang ninh sườn, không biết làm thế nào mà bà ấy lại nghĩ đến năm mươi quả trứng gà mình mang đến đây, thế mà trước đó bà ấy còn cho rằng năm mươi quả trứng gà không ít rồi, cộng thêm số trứng của con gái nữa là thành tám mươi quả thì càng không ít hơn.
Nhưng bây giờ nhìn thấy cách mẹ Cố đối xử với Bạch Đào, bất chợt bà ấy có cảm giác dường như số trứng gà hôm nay hình như hơi ít, có lẽ với Bạch Đào và mẹ Cố, họ căn bản không thiếu những thứ này.
Ở trong thôn, con gái sinh con, mẹ ruột mang hai mươi, ba mươi quả trứng gà đến thăm đã rất có mặt mũi rồi. Dù sao cũng không dễ kiếm được trứng gà.
Một nhà chỉ có thể nuôi nhiều nhất là ba con gà, trung bình mỗi ngày thu được hai quả trứng. Năm mươi quả trứng gà thế này phải tích lũy trong nhiều ngày.
Nếu là ở trong thôn thì đây là chuyện có mặt mũi biết bao, thế nhưng đến đây rồi, mẹ Bạch lại cảm thấy tám mươi quả trứng gà cũng không có ý nghĩ gì nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT