Cũng là nói đến ai thì người đó đến.
Lưu Thảo Nha ở nhà đối diện lại bắt đầu mắng con dâu và mấy đứa cháu gái.
Thím Dương không hề ngạc nhiên chút nào, bà ấy cũng nghe quen rồi, cũng chỉ có Vương Tiểu Hoa có thể chịu đựng được, dù Lưu Thảo Nha có mắng mỏ thế nào, cô ấy cũng chỉ im lặng, không dám phản kháng, chỉ chịu đựng như vậy.
Mẹ Cố chưa từng nhìn thấy cảnh tượng này, bà ấy ngạc nhiên đến mức trợn mắt há miệng, chuyện này hoàn toàn khác với những gì bà ấy tưởng tượng về người thành phố.
Trong thôn, cho dù là người khó dây vào đến đâu, thì cũng phải giữ lại chút mặt mũi, thế nào cũng sẽ không mắng khó nghe đến như vậy.
Nhìn phản ứng của mẹ Cố, thím Dương biết Bạch Đào vẫn chưa nói với mẹ Cố chuyện trong khu người nhà, bà ấy bắt đầu giải thích cho mẹ Cố hiểu.
Sau khi con trai Lưu Thảo Nha đến làm việc trong đội vận chuyển nửa năm, thì bà ta mới chuyển đến đây ở. Bà ta không phải người thành phố gì, lúc trước khi bà ta còn ở trong thôn cũng nổi tiếng khó dây vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT