Thời gian nghỉ phép của Cố Tranh nhanh chóng kết thúc.
Tối ngày mùng bảy tháng giêng, Bạch Đào bỏ một ít đồ ăn vào túi hành lý của Cố Tranh như thường lệ.
Đều là những thứ cô mua trước Tết, sau Tết cô vẫn chưa đến Cung Tiêu Xã cho nên cũng không có nhiều thứ lắm, chỉ là một số đồ ăn vặt.
“Ngày mười lăm tháng giêng anh có về được không?”
“Phải xem tình hình đã, có thể về thì anh sẽ cố gắng về, vợ ơi, em ở nhà muốn mua gì thì cứ mua đi, nhất định đừng bạc đãi bản thân. Nếu em không tiện đi mua thì cũng có thể nhờ mẹ giúp đỡ đổi với người trong thôn.” Cố Tranh nói.
Bạch Đào Muốn nói rằng cô bạc đãi bản thân lúc nào chứ, nhưng lời đã đến miệng thì cô nói: “Em biết rồi, anh yên tâm đi.”
Sáng hôm sau, trời chưa còn sáng, Cố Tranh nhẹ tay nhẹ chân bước xuống giường, chỉ sợ đánh thức vợ. Nhưng Bạch Đào vẫn thức dậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play