Trước mặt Cố Thanh Dương là món thịt lợn xào bún của chị dâu ba Cố. Nếu trong ngày bình thường thì món miến xào thịt lợn cũng là một món ngon, nhưng đặt trên một cái bàn đầy thức ăn ngon như vậy nên Cố Thanh Dương tránh món miến xào thịt lợn này để ăn món khác.
Cố Thanh Dương cảm thấy bản thân còn chưa ăn được bao nhiêu đâu, mà mấy đứa nhỏ khác đã ăn hết món cậu bé yêu thích trong thời gian ngắn rồi.
Dù sao thì cũng chia làm hai bàn, đồ ăn cũng phải chia đôi, thức ăn nhìn thì nhiều, nếu chia ra thì cũng không được nhiều lắm, bàn lại toàn trẻ em và phụ nữ, cô gắp một đũa, tôi gắp một đũa. Thực sự ăn rất nhanh, giống như châu chấu bay qua đồng cỏ vậy, bụng còn chưa ăn no mà thức ăn cũng đã chẳng còn lại bao nhiêu.
Bình thường, Cố Thanh Dương đã là đứa trẻ chẳng sợ cái gì, gắp một đũa miến xào thịt lợn thì không nhịn được mà phàn nàn: “Món này cũng ít thịt quá rồi, chỉ có bên trên có thịt, phía dưới đều là cải bắp và miến.”
Thật sự khâm phụchành động giữ thể diện của chị dâu ba Cố.
Chị dâu ba Cố cũng không hề cảm thấy xấu hổ, ngược lại còn cười nói: “Cái thằng bé này, miệng điêu như vậy, món ăn ngon như vậy còn chê, thím đã cho đầy một thìa mỡ lợn vào, còn có rất nhiều thịt đấy.”
Cố Thanh Dương bĩu môi, hóa ra là món ăn do thím ba nấu, khó trách!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play