Lúc này Bạch Đào đã mang thai hơn ba tháng. Xem như đã bình an vượt qua giai đoạn nguy hiểm.
Thời gian trôi qua nhanh quá. Bạch Đào không dám tin những sinh mệnh nhỏ trong bụng mình đã hơn ba tháng rồi, chỉ hơn sáu tháng nữa thôi, cô đã có thể gặp mặt các con rồi. Có lẽ là đến cuối tháng sáu đầu tháng bảy năm sau. Đến lúc đó thời tiết cực kỳ nóng, ở cữ cũng không dễ dàng gì.
Trên đường đi, trong lòng Cố Tranh cũng chỉ muốn nhanh chóng về nhà. Việc đầu tiên anh làm sau khi về nhà chính là ôm vợ mình. Ừm, vợ anh vừa mềm mại vừa thơm mát.
Lúc anh đi là hồi đầu tháng, bây giờ về là cuối tháng, gần hai mươi ngày này anh chưa gặp vợ mình, không cần nghĩ cũng biết anh nhớ cô đến mức nào.
Trong thời gian vừa qua anh chỉ nhờ người báo tin về nói cuối năm mình sẽ về nhà mà không nói cụ thể là bao giờ.
Lái xe ở bên ngoài, cộng thêm đang là mùa đông, tuyết rơi dày một chút là xe không thể chạy, phải đợi cho đường xá khá hơn mới dám lái tiếp. Đây cũng là lý do mà công ty vận chuyển được nghỉ làm đón tết.
Bàn tay lớn của Cố Tranh chuyển đến vòng eo mềm mại của vợ mình, anh đột nhiên phát hiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT