Bạch Đào hơi buồn, cô mặc quần áo vào rồi xuống giường.
Cô đến nhà bếp xem, buổi sáng trước khi đi, Cố Tranh không quên nấu nước nóng, làm đồ ăn sáng cho cô.
Cố Tranh tri kỷ như thế, mới ngày đầu tiên anh đi mà cô đã nhớ anh rồi.
Bạch Đào cảm thấy mình đã không giống như trước kia nữa, cô rất dễ dàng cảm động, cũng không biết có phải vì cô đang mang thai hay không.
Sau khi dùng nước ấm rửa mặt, cháo trong nồi vẫn chưa nguội lạnh, đúng là bếp lò bằng đất của người nhà nông giữ ấm rất tốt.
Nhân lúc đồ ăn còn nóng, Bạch Đào cũng bắt đầu ăn sáng, sau đó dùng nước ấm rửa nồi, bát.
Cô mang bao tay mà Cố Tranh đã mua cho mình rồi đi ra ngoài một chuyến, bởi vì ở nhà sẽ dễ dàng suy nghĩ lung tung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT