Bạch Tú vừa mới phát hiện vết sẹo trên mặt em rể đã biến mất. Lần trước, cô ấy gặp người em rể này cũng là lần em gái mình lại mặt, bởi vì trên mặt có vết sẹo kia nên trông rất hung dữ, khiến người ta chỉ tập trung vào vết sẹo mà bỏ qua ngũ quan trên mặt em rể.
Bây giờ em rể đã không còn vết sẹo nữa, gương mặt đã phục hồi lại rồi thì trông không hề tệ, đúng là một người trẻ tuổi nổi bật, vô cùng xứng đôi với em gái.
Bản thân em rể còn làm việc trong công ty vận chuyển. Công việc này béo bờ vô cùng. Hoàn toàn có thể so sánh với Từ Gia Thành nhà cô ấy.
Chẳng qua Từ Gia Thành chỉ là nhân viên tạm thời, còn Cố Tranh lại là nhân viên chính thức. Mà mức lương của Cố Tranh còn cao hơn Từ Gia Thành rất nhiều.
Bạch Tú quay đầu nói với Bạch Đào: “Em ba, em phải sống với em rể thật hạnh phúc nhé, sống với em ấy thì em sẽ không phải chịu khổ đâu, sau này còn có cơ hội đến huyện thành ở.”
Bạch Đào nhìn Bạch Tú.
“Thế nào là sống cho hạnh phúc? Cái gì mà khổ hay không khổ? Hóa ra chị gả cho anh rể hai là chị chịu khổ à?”, Nói xong còn có ý cười trêu ghẹo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT