Cố Tranh không đi xe đạp, “Không sao đâu, không cần phải đạp xe, anh đi bộ cũng rất nhanh, vợ này, en ở nhà chăm sóc bản thân, muốn ăn gì cứ mua, đừng bao giờ bạc đãi bản thân nhé.”
Bạch Đào lại gói thêm một ít đồ ăn cho anh mang theo: “Ừm, em biết rồi, có khi nào em bạc đãi bản thân đâu, anh Tranh, anh yên tâm đi, còn anh thì ra ngoài phải cẩn thận, em và đứa nhỏ trong bụng ở nhà đợi anh.”
Mỗi lần Cố Tranh đi ra ngoài, Bạch Đào đều sẽ nói với anh rằng, cho dù là thứ quan trọng như thế nào, có quan trọng hơn nữa cũng không quan trọng bằng người, nếu như gặp chuyện gì đó, tài sản tiền bạc gì đó, đều chỉ là vật ngoài thân.
“Em nói với anh mấy điều này, anh đừng cảm thấy em phiền.”
“Sao có thể chứ, anh biết vợ đang quan tâm anh, cho nên anh rất vui!” Cố Tranh vội vàng nói.
Nghe vợ nói này nói kia, anh không thấy khó chịu chút nào. Điều đó chứng tỏ vợ anh rất quan tâm đến anh. Chỉ khi có anh trong tim, cô mới chịu khó nói đi nói lại những chuyện này với anh.
Sao lại cảm thấy phiền chứ! Hạnh phúc còn không kịp nữa là!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play