Bạch Đào nhếch môi cười, cô mang thai một lần đã đủ mệt nhọc rồi.
Đến trưa, Cố Tranh cũng trở về. Lúc về, anh còn mua thêm hai miếng thịt heo. Cho cha Cố và mẹ Cố một miếng. Còn một miếng của nhà họ.
Bạch Đào không quan tâm đến thịt, cô gọi Cố Tranh lấy ảnh chụp ra cho cô xem trước.
Hai người chụm đầu lại xem ảnh chụp. Bạch Đào cười híp mắt chỉ vào tấm ảnh Cố Tranh cưng chiều nhìn cô, còn cô thì nhìn vào ống kính: “Ông chủ tiệm cũng rửa cả tấm ảnh này sao? Nhưng chúng ta trong tấm ảnh này rất tự nhiên!”
Đúng lúc này, mẹ Cố lại cầm thịt sang trả lại. Tất nhiên là Bạch Đào không muốn nhận.
Mẹ Cố đành nói mình chỉ lấy một nửa, còn lại để cho Bạch Đào tẩm bổ, nói thế nào bà cấy cũng không cầm. Bạch Đào hết cách.
Sống ở thời đại mà tài nguyên thiếu thốn, người ta còn đưa đẩy thức ăn thế này cũng quá thực tình rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play